Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

13-03-2015

Sử cũ chép: Trần Thì Kiến tính người cương trực. Trước làm môn khách cho Hưng Đạo Vương, sau được Vương tiến cử lên làm An phủ sứ Thiên Trường. Một hôm, có người hương nhân đem biếu mâm cỗ, Kiến hỏi muốn nhờ vả gì thì người ấy nói chỉ vì kính trọng mà biếu. Nhưng mấy ngày sau người hương nhân kia quả nhiên có việc nhờ vả, An phủ sứ bèn móc họng nôn ra nguyên mâm cỗ.

Chuyện nay: Có ông nọ tên Trần Trụi Lủi, trước làm thư ký uỷ ban, sau vì có đi học tại chức ban đêm lấy được cái bằng Đại học nên dần dần leo lên chức chủ tịch xã. Một hôm, có người mang đến chai rượu ngoại cùng mấy món đồ nhắm hảo hạng. Trụi lủi hỏi biếu vì cớ gì thì người kia đáp: "Không có ý gì, chỉ là mừng anh được thăng chức công bộc cao hơn". Trụi Lủi cả mừng bảo vợ bày mấy món ấy ra rồi khui rượu để cả hai "trăm trăm". Đang ăn, quả nhiên người kia có việc nhờ vả, khi ông khách đang nhỏ nhẹ trình bày thì chủ nhà móc họng, mửa ra toàn bộ những gì vừa nuốt vào, sau đó chửi mắng thậm tệ và đuổi khách thẳng cổ. Khách đi rồi, chủ tịch xã phu nhân mới hỏi chồng:

- Không giúp người ta thì thôi, việc gì phải làm vậy?

- Phải cương... quyết... - Lủi chém tay vào không khí.

- Bất quá tôi mua mấy thứ đó trả lại người ta là được chứ gì?

Trần Trụi Lủi bực mình quát tướng lên:

- Bà thì biết cái quái gì! Thằng ngu ấy mua nhầm rượu rởm, đồ nhắm hết "đát", tôi từng nhiều lần tiếp khách ở nhà hàng nên nuốt qua là biết liền. Không cương quyết móc họng thì chết không kịp ngáp à?

1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương):

Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. Kế này mờ ảo vô song. Hẳn các bác trai cũng hiểu rằng phụ nữ là một sinh vật xinh đẹp nhưng lại vô cùng phức tạp phức tạp từ tâm lý, tính cách, đến suy nghĩ, hành động, nói chung là rất khó đoán. Chính vì vậy ta phải lấy độc trị độc, phải nhằm ngay vào yếu huyệt này - cái gót chân Asin của nàng - để làm cho nàng mê ta.

Có nhiều cách để thực hiện kế này, như:

- Tạo tin đồn: Ta dẫu có "tài đức" đến mấy thì nàng cũng ít tin vào hiện thực trước mắt hơn là nghe đám bạn gái đồn đại (phụ nữ lạ thật), chính vì thế ta phải tạo tin đồn có lợi cho ta.

- Làm rối tai rối mắt địch: Dĩ nhiên là ta mê nàng, nhưng đôi khi ta phải làm sao cho nàng không biết được tình ý của ta. Ta vừa tỏ ra rất quan tâm và ga lăng với nàng khiến nàng vô cùng cảm động và ngưỡng mộ, rồi có khi ta sắm bộ mặt thật lạnh lùng, dứt khoát, làm nàng băn khoăn nghĩ ngợi về ta. Lâu dần nàng sẽ sinh thương thầm nhớ trộm.

- Buộc đối phương lo nhiều mặt: Cổ nhân dạy: "Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo", thế nên đôi khi ta phải khuấy động lên trong nàng cái ý thức lo lắng chinh phục được ta, phải làm sao để nàng thấy được rằng mất ta là mất một con cá to.

- Mê hoặc ý chí của địch. Cổ nhân dạy: "Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai". Chính thế đã mang thân đi tán gái thì phải thủ vài lời hoa mỹ. Nhưng do con gái thời nay tinh thần cảnh giác cao, trí tuệ siêu phàm nên anh em phải để ý: khen sao cho chân thành, tìm cho đúng điểm tốt đẹp của nàng mà khen, thậm chí phải biến cái xấu thành cái tốt một cách hợp lý. Ví dụ nàng đanh đá mà ta lại khen là dịu dàng thì vứt, nàng sẽ nghĩ ta giả dối và đãi bôi. Trong trường hợp này ta phải sửa lại là "sắc sảo và cá tính", nàng lại chả thích mê đi . Cứ thế từ từ mưa dầm thấm đất, nàng dẫu sắt đá thì ý chí cũng dần lung lạc.

2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng).

Kế này cực kỳ quan trọng trong thuật tán gái. Hẳn các bác trai cũng biết rằng tán gái ở giai đoạn nào cũng phải có không gian phù hợp, ví dụ làm sao ta có thể hôn nàng trước mặt ông bà nhạc tương lai được . Chính vì thế phải dụ hổ khỏi rừng, khi ấy muốn ôm hổ hay thỏ thẻ với hổ thì cũng chẳng sợ kiểm lâm nữa.

3. Nhất tiễn hạ song điêu (Một mũi tên hạ hai con chim).

Làm trai nên biết: tán gái chỉ mới là điều kiện cần, phải tán cả nhà gái nữa mới là điều kiện đủ. Phàm là cha mẹ ai không muốn con gái mình lọt vào tay một thằng ngon lành? Mà con gái thì lại hay nể cha mẹ. "Hậu phương có vững vàng thì tiền tuyến mới không dao động" là vậy. Có một câu chuyện vui về kế này: Một bà mẹ hỏi chàng rể tương lai: "Nếu bác và con gái bác rớt xuống sông nhưng chỉ cứu được một người thì cháu sẽ cứu ai?" Anh chàng láu cá không do dự trả lời: "Cháu sẽ cứu bác sau đó nhảy xuống sông chết cùng con gái bác để trọn tình."

Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt được hiệu quả tối đa.

4. Minh tri cố muội (Biết rõ mà làm như không biết).

Không phải chuyện gì ta biết cũng đều nói cho nàng nghe cả. Có những chuyện ta biết mà làm ra vẻ không biết gì để kiểm tra tấm lòng chân thành và trung thực của nàng đối với ta.

5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng).
Kế này nghĩa là bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Ví dụ nếu hôm nay ta đi nhậu về chưa kịp tắm, miệng đầy mùi bia rượu mà phải đến điểm hẹn ngay kẻo nàng dỗi thì có thể ngụy trang bằng perfume for men và kẹo chewing-gum.

6. Mỹ nhân kế (Kế dùng người đẹp).
Do kế này được áp dụng trong thuật tán gái nên phải hiểu đây là "nam nhân" chứ không phải là "nữ nhân". Con gái thời nay nhiều ưu điểm nên cũng đòi hỏi cao, không phải chỉ có chí khí anh hùng mà làm xiêu lòng nàng được. Vì thế đàn ông cũng phải biết làm đẹp, nhưng là đẹp nam tính để cho nàng sung sướng và hãnh diện. Tiền đầy túi mà người vừa hôi vừa bẩn, lôi thôi lếch thếch thì làm sao xin được cái hôn của người đẹp?

7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động).

Kế này là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn. Chẳng hạn như tranh thủ nàng gặp chuyện buồn thì ta phải nhân đó mà thể hiện hết cái tình của ta, đưa nàng đi theo quỹ đạo của ta, làm cho tình cảm của nàng phụ thuộc vào ta . Đặc điểm của kế này là phải biết tùy cơ ứng biến.

8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có).

Cổ nhân nói: "Thời thế tạo anh hùng", quả đúng như vậy. Nếu thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Nhưng phàm ở đời đâu phải lúc nào cũng diễn ra cảnh cô bé đi học về trong đêm tối bị bọn lang sói bâu quanh để ta ra tay hiệp sĩ như trên phim ? Chính thế ta phải tạo ra thời cơ để tỏ rõ bản lĩnh của ta. Ví như ta giỏi IT thì phải chờ lúc nàng sơ ý mà chọc ngoáy cho máy tính của nàng hỏng đi, thế là nàng phải nhờ ta. Lúc đấy ta sẽ xuất chưởng và được nàng thưởng cho cái nhìn khâm phục. Nếu ta bơi giỏi thì phải nhờ đứa nào đó chen lấn đẩy nàng rơi xuống nước rồi ta nhảy xuống cứu... Kế này phải thực hiện cực kỳ cẩn trọng và chính xác đấy nhé, nếu không thì hậu quả sẽ khôn lường.

9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương).

Phàm ở đời làm gì cũng phải tính chuyện đi trước người khác một bước. Nếu nàng có nhiều vệ tinh theo đuổi, ta lại do dự chần chừ thì há chẳng phải là "mồi thơm dâng giặc" hay sao? Chính vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh, ra tay trước những bọn tình địch kia để thu phục đối phương .

10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ)

Phụ nữ thường hay có những phút xao lòng, nhất là khi có rất nhiều vệ tinh rình rập ở quanh. Ta có thể bóng gió xa xôi, cốt là để nàng hiểu trên đời này ta phải là người đàn ông duy nhất của nàng.

11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người).

Nếu tán được cô nàng xinh xắn, duyên dáng, thông minh thì dĩ nhiên phải chấp nhận thực tế là nàng có nhiều người theo đuổi . Thay vì nhỏ mọn ghen tuông vớ vẩn thì ta phải tỏ ra là người quân tử, nhưng phải làm sao để mấy tên tình địch kia triệt hạ lẫn nhau, còn ta chỉ "ngồi trên núi xem hổ đánh nhau", rốt cuộc trong mắt nàng lũ chúng nó đều xấu cả, chỉ mình ta là "anh đẹp dần lên trong mắt em".

Nhớ lại chuyện thời Tam Quốc, Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại làm cái việc mèo già khóc chuột, thật là một tay thông minh, gian hùng.

12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta).

Kế này là vu oan cho tấm lòng trong sáng của người ta, khiến người ta phải ấm ức, sầu đau, tuyệt vọng, rồi khi ấy ta sẽ tỏ ra là một bậc chính nhân quân tử, an ủi vỗ về và lau nước mắt cho nàng.

13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc).

Phụ nữ vốn tính hiếu thắng, có khi không rung động trước sự đeo bám 10 năm của một anh chàng nhưng lại mê mẩn một chàng khác trong năm phút chỉ vì sự khiêu khích của bạn bè . Vì thế đôi khi ta có thể cao ngạo lạnh lùng để chạm vào sự tự ái của nàng, rồi gài gián điệp thách thức nàng, tạo cho nàng cơ hội hả hê là đã chinh phục được ta, mà không hề hay biết là đã mắc lừa mưu gian của ta.

14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn).

Kế này có thể hiểu rộng ra là lợi dụng thiên nhiên, thời tiết để phục vụ mục đích của mình. Ví dụ đi chơi thì phải đưa nàng ra bờ hồ lộng gió để nàng lạnh, thế là ta ... ôm . Hay trời mưa bất chợt thì phải biết tìm chỗ kín đáo cho nàng đứng, còn ta thì đứng ngoài lấy thân trai che mưa cho nàng.

15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến).

Trí tưởng tượng của phụ nữ thường bị kích thích vì những cách tỏ tình độc đáo, không ai nghĩ ra. Vì thế thấy phim người ta chiếu anh chàng cầm bông hồng run rẩy đứng dưới mưa chờ người yêu mà cũng học đòi làm theo thì nhầm to . Cái sự độc đáo ấy đôi khi rất đơn giản, miễn là phải bất ngờ và khác lạ.

16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ).

Kế này tức là ta phải biến thế thụ động thành chủ động để khống chế cục diện. Chẳng hạn chỉ mới đi chơi với nàng một hai buổi đầu mà đã nóng nảy hôn nàng thì cũng nên chuẩn bị tinh thần có thể phải xơi một cái tát.

Biết thế nhưng nhiều khi vẫn phải làm (ôi giời, ngày xưa bị bố đánh đòn còn chiến hơn mà vẫn chịu được thì có nhằm nhò gì cái đánh của mỹ nhân), cốt là để nàng có cớ mà phụng phịu, đưa đẩy, còn ta có cớ mà lấn lướt. Phụ nữ thật lạ, đi chơi với nàng nếu chân tay ta táy máy thì lập tức bị đẩy ra ngay, nhưng nếu ta không làm thế mà lại ngồi cứng đờ như khúc gỗ thì tức là ta đang xúc phạm sâu sắc đến lòng kiêu hãnh của nàng đấy . Vì thế làm trai nên nhớ: khi địch lùi một bước thì ta tiến một bước, khi địch lùi đến chân tường rồi thì ta phải lập tức ôm lấy để địch không còn nơi nào nương tựa ngoài vòng tay của ta.

17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác).

Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương. Ví dụ như ta đang uống bia cùng lũ bạn cũ, nhưng lại bảo nàng là tối nay anh phải làm việc overtime không đến em được. Nhỡ nàng bất thình lình cùng gia đình đi ăn tối mà gặp ta ở nhà hàng thì phải bàn bạc với chúng bạn chớp nhoáng và lập tức chủ động đến dẫn nàng tới giới thiệu với các "đối tác kinh doanh".

18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành).

Ấy là khi ta vờ xây dựng quan hệ bạn bè với nàng, để nàng thong dong bước vào đời ta một cách vô tư, trong sáng, rồi khi thời cơ đã chín muồi ta tập hợp lực lượng và mưu chước để nàng không thể thoát khỏi cuộc đời ta.

19. Cầm tặc cầm vương (Dẹp giặc phải bắt tướng giặc).

Giặc ở đây là một đội ngũ gồm những người thân xung quanh nàng và nàng là tướng. Đương nhiên nhân vật trung tâm là nàng rồi. Khi ta đã chiếm lĩnh trọn trái tim của nàng thì những cản trở khác có ăn thua gì. Các kế khác suy cho cùng cũng để phục vụ kế này.

20. Ban chư ngật hổ (Giả làm con heo để ăn thịt con hổ).

Lão Tử nói: "Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về" là vậy. Ấy là có những lúc ta tỏ ra ngờ nghệch để nàng không cảnh giác, chẳng qua cũng chỉ là "ru ngủ quân thù" , thế rồi chờ thời cơ chín muồi ta mới giáng đòn sấm sét, tấn công chớp nhoáng khiến nàng không thể không nặng tình với ta, không những thế ta còn tiến lên để chi phối cuộc đời nàng.

21. Quá kiều trừu bản (Qua cầu rồi phá cầu).

Kế này có thể thêm một chút là khi tán nàng được rồi thì lập tức thiết quân luật, cắt mọi đường tiếp giáp để những gã trai rập rình không có cơ hội ăn trộm trái tim của nàng. Tất nhiên là kế này phải được thực hiện kín đáo, tế nhị không thì nàng sẽ nghĩ là ta độc đoán.

22. Liên hoàn kế (Kế móc nối nhau).

Kế này cũng thêm một chút, là ta có thể câu kết với những thành phần có sức ảnh hưởng lớn đến nàng để chinh phục trái tim của nàng, ví dụ: người thân, bạn bè, đồng nghiệp, mà nếu bạn đang ở phương Tây thì có khi chỉ cần mua chuộc chú chó cưng là cũng đủ kiếm điểm trong mắt nàng rồi đấy.

23. Dĩ dật đãi lao (Lấy khỏe để đối phó với mệt).

Ấy là có những lúc tán gái ta vẫn phải lên kế hoạch chi tiết, có đầy đủ ngân sách dự phòng và thời hạn kết thúc... Khi đó ta có thể thong thả chờ cá cắn câu, không nhất thiết phải hấp tấp, nóng nảy mà làm hỏng việc lớn. Cái chính là ta phải nắm được "thiên thời, địa lợi, nhân hòa" để ra đòn quyết định. Nếu thời cơ chưa chín thì phải kiên nhẫn chờ đợi.

24. Chỉ tang mạ hòe (Chỉ vào gốc dâu mà mắng cây hòe).

Kế này là không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ. Đôi khi nàng cũng có những điểm sai trái và ta phải "nghiêm khắc dạy dỗ" , tuy nhiên, để không tỏ ra gia trưởng, và để nàng không khóc thì ta phải mắng sao cho khéo, khiến nàng thương ta, nể ta, phục ta và nghe lời ta.

25. Lạc tỉnh hạ thạch (Ném đá vào người dưới giếng).

Tôn Tử nói: "Nếu đứng trên quan điểm đạo đức Khổng - Mạnh thì đây là hành động không chính nhân quân tử, nhưng nếu coi là một mưu kế thì hành động này lại là một hành động sáng suốt." Lại nhớ chuyện Lã Bố bị bắt, Tào Tháo trong lòng còn đôi chút thương mến muốn dụ dỗ Lã Bố, Lưu Bị ngại Tào Tháo có thêm một mãnh tướng nữa nên đã ghé tai Tào Tháo mà nhắc khéo: "Ông không nhớ chuyện Đinh Nguyên và Đổng Trác hay sao?" Thế là Bố về thành dưỡng sức ngay.

Áp dụng chuyện xưa cho chuyện nay, nếu nàng có kể chuyện chê bai về một thằng tình địch nào đó thì phải khéo léo mà ném đá để nàng tự xử lý nó thôi.

26. Hư trương thanh thế (Thổi phồng thanh thế).

Kế này là để cho người ta lóa mắt, nể sợ, đặc biệt hữu hiệu vào lúc mới bắt đầu tán gái. Tất cả những ưu điểm mà ta có được phải thể hiện cho nàng biết (dù là trực tiếp hay gián tiếp), thậm chí ưu điểm nhỏ ta phải làm cho nó to ra. Ngày nay kế này được gắn những mỹ từ như "lăng xê", "quảng cáo"...

27. Phủ để trừu tân (Bớt lửa dưới nồi).

Có những lúc phải lùi một bước để tiến ba bước, ví dụ như nàng đang bừng bừng tức giận thì khoan hãy cãi lý với nàng, mà dỗ dành cho nàng hạ nhiệt . Đợi đến khi nàng dịu dàng như một con thỏ non ta sẽ đem chuyện đó ra châm chọc một cách hài hước để nàng thích chí và nể phục cái khiếu ăn nói của ta.

28. Sát kê hách hầu (Giết gà cho khỉ sợ).

Tán gái thành công chưa đủ, mà phải biết giữ cho tình yêu của nàng bền chặt với ta. Khổ nỗi cuộc sống nhiều cám dỗ, vì vậy thỉnh thoảng ta phải kể những trường hợp bên ngoài (đôi khi bịa ra là của một thằng bạn nào đó) hoặc đọc được trên báo chí để thăm dò thái độ và nâng cao ý thức chung thủy của nàng. Phải luôn làm cho nàng quán triệt tư tưởng rằng phản bội là đồng nghĩa với "đường ai nấy đi", sẽ không có sự tha thứ.

29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại).

"Phản gián kế" là dùng người của đối phương để lừa đối phương. Ví dụ như trong thời gian còn thăm dò mà nàng phái thằng em đi tìm hiểu ta thì ta phải tận dụng ngay thằng này để nó làm nịnh thần cho ta. Chẳng hạn ta cho nó 1 cái thẻ VLTK.

30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào).

Nghĩa là nếu ta có lỗi với nàng thì phải tìm cách đổ lỗi cho đối tượng khác, mà đối tượng hay nhất là những "nguyên nhân khách quan" để không bị mang tiếng ác.

31. Thuận thủ khiên dương (Thuận tay dắt con dê về).

Kế này nghĩa là phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt (vụ này phải thật linh hoạt mới được). Ví dụ như đi chơi mà nàng không may bị dẫm vào vũng nước bẩn, đừng đứng đờ ra đó mà hãy mua ngay chai La Vie cho nàng rửa chân và tìm khăn lau cho nàng.

32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra).

Có những lúc ta không nên tấn công ráo riết mà tránh xa ra, thực hiện những hành động cốt để thu phục lòng người, giữ người. Từ đó mà nàng tự tìm đến với ta.

33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin).

Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta.

34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc).

Ta phải ga lăng với nàng, phải xem những ngày sinh nhật, valentine, 8-3... là dịp trời cho để thể hiện tình cảm sâu đậm của ta đối với nàng . Ngay cả khi không có lễ gì vẫn có thể kiếm chuyện để tặng quà cho nàng. Mất mấy món quà mà có cơ hội chinh phục được cả một người vợ, thử hỏi cái nào quý hơn?

35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về).

Kế này là sau khi thất bại trong một cuộc tình, ta tìm đến cuộc tình khác (mượn xác) để lấy lại niềm vui (hồn về) . Tuy nhiên, kế này có nguy cơ rủi ro cao là trong lúc tinh thần bất ổn, nếu không tinh ý thì có thể rước nhầm "xác chết".

36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân).

Nếu sau khi tán xong một cô nàng ta mới té ngửa ra là nàng xấu xa đầy mình, không thể cải tạo, khi ấy chắc chả còn cách nào khác ngoài "bỏ của chạy lấy người", it's time to say good-bye! (Hy vọng các bác không phải áp dụng cách này).

Đường Tam Tạng bị đá ném trúng tức giận gào lên:

- Ngộ Không, thịt chúng cho ta.
Tôn Ngộ Không nghe lời như mở cờ trong bụng, lập tức vung gậy như ý đập hai phát hai tên cướp đường thiệt mạng tươi.
- Yếu thế.
Đường Tam Tạng kêu lên:
- Ngộ Không, ta có bảo ngươi giết chúng đâu?
- Rõ ràng thầy nói thịt chúng cơ mà?
- Ơ, như vậy chỉ là muốn ngươi cảnh cáo bọn họ qua loa thôi, sao ngươi lại sát sinh?
- Ôi dào, đúng là lý sự cùn.
- Không được,
bọn họ là cường đạo nhưng cũng là con người, ngươi động một tí thì sát sinh thì ta đi thỉnh kinh phổ độ chúng sinh làm gì?
- Này nhớ, đừng tưởng là sư phụ thì lên mặt nhớ, tinh vi vừa thôi, thằng này cóc cần nhớ.
- Ngươi đã kí hợp đồng với Phật Tổ Như Lai rồi, nếu xù thì phải đền khối tiền đấy.
- Lão tôn chủ một HOa Quả Sơn, tiền bán hoa quả hàng năm cũng thừa để ta ăn nhậu phủ phê,
sợ gì vài ba triệu lẻ đó chứ?
Nói rồi ngài tung người bay vọt lên mây.

Đường Tam Tạng nhìn theo chỉ biết thở dài.
- Tự nhiên mất đi thằng sai vặt, tiếc thật.

Chợt trên trời tỏa ra luồng hào quang rực rỡ, Đường Tam Tạng thấy vậy lập tức quỳ xuống:
- Quan Âm Bồ Tát.
- Đường Tam Tạng, không cần đa lễ, ta chỉ tiện đường đến viện thẩm mĩ nên đi qua đây thôi, còn Tôn Ngộ Không đâu?
- Nó hủy hợp đồng trốn đi rồi.
- Duyên thầy trò của các người chưa hết, nó có thể bỏ đi đâu?
- Con khỉ này ương bướng khó dạy, làm sao có thể cùng tôi đi Tây Thiên thỉnh kinh được?
Quan Âm Bồ Tát thở dài:

-Ý ngươi muốn xin đểu một bảo vật chế phục nó chứ gì?
- Bồ tát thông minh quá. – Đường Tam Tạng cười hì hì cầu tài.
- OK. Dù sao ta cũng vừa cắt băng khánh thành chùa Quan Âm về, người ta cũng cho vật này chưa biết dùng làm gì.
Nói rồi bà rút từ trong ba lô một chiếc vòng vàng sáng lóa.
- Vàng thật hay vàng dỏm thế Bồ Tát? – Đường Tam Tạng hỏi.
- Vàng xịn thì còn lâu ta mới cho mi, đây là vòng kim cô để chế phục con khỉ đó.
Nói rồi Quan Âm Bồ Tát quẳng chiếc vòng rơi xuống tay Đường Tam Tạng.
Đường Tam Tạng cầm lên ngắm nghía hồi lâu rồi nói:
- Chiếc vòng này bên phải nặng bên trái nhẹ, phía trước to phía sau nhỏ, màu sắc óng ánh nhưng nhũ lại sắp bong ra đến nơi rồi, đã thế lại còn nặng hơn bình thường chắc chắn bị người ta lén bỏ chì vào rồi, Quan Âm Bồ Tát à, người lấy nó ở đâu thế? Hay để bần tăng giới thiệu cho một lò rèn hạng hai nhé, thủ công ở đó cũng khá lắm, tiền công lại không đắt, còn tiền hoa hồng thì … hì hì… nể tình quen biết tôi tính rẻ cho.
Quan Âm Bồ Tát lắc đầu :
- Nói nhiều quá.
Rồi bà biến thành một luồng ánhsáng bay mất.
Quả nhiên một lúc sau, Tôn Ngộ Không bay vòng trở về.
- Mi còn về đây sao?:
- Hừ, không nể tình bản hợp đồng với Phật Tổ Như Lai thì tôi đã cuốn gói đi từ đời tám hoánh, ở đây làm qué gì.
- Vậy thì mi đi đi.

- THôi sư phụ, đùa tí thôi làm gì mà giận dỗi như trẻ con thế?
- Mi hối cải thì ta cũng không làm khó, chỉ cần mi đội chiếc vòng này thì chứng tỏ mi đã thành tâm hướng phật, ta sẽ cho mi đi theo.
- Xời ơi, sư phụ kiếm đâu cái vòng xấu thế không biết, cho cũng chả thèm lấy.
- Thế thì thôi.
- Đùa tí thôi ông anh, để con đeo.
Rồi Tôn Ngộ Không cầm chiếc vòng đeo thẳng vào đầu.
Vòng vừa chạm vào đầu Tôn Ngộ Không lập tức xiết chặt lại, nó lăn lộn dưới đất kêu gào thảm thiết.
- Vòng này vòng gì thế?
- Vòng Kim Cô của Quan Âm Bồ Tát vừa bán rẻ cho ta đấy.
- Thầy mà cũng chịu mua đồ ư? Chắc chắn là đồ xin rồi.
- Kệ xác ta, mi có hối cải không?
Tôn Ngộ Không lấy gậy như ý ra cố gắng nạy mãi vẫn không thể bật chiếc vòng ra khỏi đầu. Nó cố
gượng dậy kêu choe choe:
- Ông chơi đểu quá, tôi sẽ kiện ông ra tận tòa án Quốc Tế tội ngược đãi vật nuôi.
Đường Tam Tạng nghe vậy chột dạ nói:
- Chỉ cần mi hứa thành tâm hướng phật ta sẽ ngừng đọc chú.
- Ok, tôi hứa, tôi hứa.
- Từ giờ ta nói gì cũng phải nghe, được không?
- Chơi luôn, đừng niệm nữa.
- A di đà phật.

Bao gian lao hiểm nguy vượt qua, cuối cùng, Lôi Âm Tự đã ở trước mặt.

Lúc cả bọn đang đi vào, Phật Tổ Như Lai đang đứng tắm dưới vòi Bạch Tượng, Quan Âm Bồ Tát đang tập thể dục thẩm mĩ.
Thấy Đường Tam Tạng và ba đệ tử, cả hai trố mắt ra:
- Sao đến sớm thế?
- Trải qua bảy bảy bốn chín nạn chưa?
- Ok. -
Đường Tam Tạng nói- công văn các nước đều đầy đủ.
- Lạ nhỉ – Phật Tổ Như Lai nói – sao sớm thế không biết?
Tôn Ngộ Không cười hì hì:
- Thực ra cũng nhờ lão Tôn biết đút lót thổ địa rút ngắn bớt đường đi.
- Thông minh nhỉ – Phật Tổ Như Lai cười hì hì – xem ra mi thông minh lên chút rồi đấy, Ok chờ ta lau khô mình thì lên đại điện tổ chức lễ phong phật.
Lúc Phật Tổ Như Lai đính phong,
Tôn Ngộ Không nói với :
- Toàn chức hão thôi, thế không có thưởng mềm à?
OK, biết mi tham lắm mờ – Phật Tổ Như Lai cười – vừa rồi ta đã đến Đại Đường lấy tiền thưởng rồi, các ngươi mỗi người được khoảng 100 vạn lượng.
- Ít thế? 
Tôn Ngộ Không nói – ít ra cũng phải gấp mười chỗ đấy.
- Còn chê à? Thôi, tham vừa chứ, cùng lắm ta chỉ có thể tăng cho mỗi đứa 2 lượng nữa thôi.
- 2 lượng chỉ đủ tiền uống 2 ly trà đá – Trư Bát Giới nói.
- Trà đá giờ 2 lượng một ly rồi sư huynh – Sa Tăng nói.
- Đấy, ngài keo quá.
- Thôi đừng kì kèo nữa -
Phật Tổ Như Lai thở dài – cũng lắm ta chỉ có thể cho mỗi đứa một cái giẻ lau nhà, OK?
- Nhưng…
- Đứa nào nói nữa ta nhốt dưới Ngũ Hành Sơn năm trăm nữa thì đừng trách.
- Nhưng…- Tôn Ngộ Không nói.
- Lại muốn bị nhốt thêm hả? Đồ cứng đầu cứng cổ.
- Nhưng cái áo của ngài đang cháy kia kìa. – Tôn Ngộ Không kêu lên.
Phật Tổ Như Lai rống lên thảm thiết nhảy dựng lên.
Quan Âm Bồ Tát thở dài:
- Đã nói bỏ thuốc đi mà không chịu nghe, giờ tàn thuốc bay đầy ra áo rồi đấy.
Phật Tổ Như Lai e hèm một tiếng rồi nói:
- Thôi, các ngươi đi lấy kinh đi.
Tất nhiên, phải tốn cả một cái bát vàng hối lộ, A Nan, Ca Diếc mới cho vào trong.
- Hừ, ở tây phương còn phải đút lót. – Tôn Ngộ Không lầm bầm
- Để em kiện nó lên tận tòa án quốc tế. -Trư Bát Giới nói -
không thể để nó nuốt trọn cái bát của mình được, làm thế thì thiệt mạng.
- Do that  die – Sa Tăng nói.
- Quên cái giọng Tiếng Anh nửa mùa của mày đi – Đường Tam Tạng gắt – có mà kiện củ khoai, nó nói không nhận ai làm gì được nó, nó kiện lại tội vu cáo thì thoát nạn.
Phật Tổ Như Lai đã chờ sẵn ở Tàng Kinh các ôn tồn nói:
- Kinh đại thừa có 5400 quyển, kinh Kim Cang có 7900 quyển, kinh Tam
Tạng có 389000 quyển, kinh …………
Chỉ kịp nghe đến đó, Đường Tam Tạng và đồ đệ đã ngã lăn ra đất ngất xỉu.
- Mẹ ơi, nhiều thế bao giờ mới vác về được? – Tôn Ngộ Không kêu lên.
- Yên chí đi. – Phật Tổ Như Lai rít một hơi thuốc lào rồi phun khói vào đống kinh.
Bùm. cả một đống kinh to tướng biến thành một cuộn băng cát sét.
- Đấy, thế là nhỏ gọn, đơn giản sướng nhớ

- Đa tạ.

Đường Tam Tạng mừng húm rồi cúi xuống dập đầu lia lịa.
Phật Tổ Như Lai nói:
- Giờ công đức viên mãn, chính thức cho mi trở về với Phật Giới, phong làm Công Đức Phật.
- Thank you Sir. – Đường Tam Tạng nói.
- Tôn Ngộ Không phong làm đấu chiến thắng phật.
- Merci. – Tôn Ngộ Không nói.
- Trư Bát Giới làm tịnh đàn sứ giả.
- Xia xìa. – Trư Bát Giới bước lên.
- Sa Tăng làm La Hán MInh Quang.
- Cám ơn.
- Tiểu Bạch Long làm Thanh Long La Hán.
- Hí hí hí hí.
- Tiếng gì thế?
- Nó hóa thành ngựa quen nên nói tiếng Ngựa nhiều quá ý mờ – Tôn Ngộ Không nói – giờ sửa lại không quen.
- Thì ra là thế. – Phật Tổ Như Lai nói – thôi các ngươi về đi, đến giờ ta đi mát xa rồi. Nhờ cẩn thận quên cuộn băng thì khổ.
- Phật tổ ơi, giờ phải mất mấy năm mà về thì đến bao giờ?
- Không biết đằng vân à?
- Đằng vân không model tí nào cả.
- Thế ngươi muốn gì?
- Cho mượn con boing 747 của người nhé.
Biết các ngươi chẳng lương thiện gì đâu mà, OK, có điều nhớ đổ xăng rồi rửa nó cho kĩ càng nhé, còn nữa, lúc xuống nhớ khóa, đi trên máy bay nhớ đừng khạc nhổ bữa bãi, phải rồi, tiền thuế ta chưa đóng, mà đi đóng thuế tiện thể đóng tiền điện tiền nước cho ta luôn một thể….
Cả 5 thầy trò chạy mất dạng.

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Câu chuyện máy tính (Tạo ngày: 1422847471)

2. Phóng sinh (Tạo ngày: 1422848133)

3. Đóng oản (Tạo ngày: 1422851930)

4. Diêm Vương thèm ăn thịt (Tạo ngày: 1422943386)

5. Cứ bảo tuổi sửu có được không! (Tạo ngày: 1422943543)

6. Bush, Putin và chú phi công Việt Nam (Tạo ngày: 1422946488)

7. Vòng quanh thế giới (Tạo ngày: 1422947462)

8. Lòng gan dạ (Tạo ngày: 1422960002)

9. Chuyến bay định mệnh (Tạo ngày: 1422960361)

10. Ông nọ bà kia (Tạo ngày: 1422961399)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: