Tây Du Ký Chế: Hồi 8 Họ hàng Tôn Ngộ Không.
02-11-2016
Tôn Ngộ Không nhún nhảy phía trước, nói:
- Bát Giới, mi đi hái thức ăn đi.
- Sao lại là đệ? Sa Tăng thì sao?
- Nó bận gánh đồ.
- Còn huynh?
- Tao ở lại chăm sóc sư phụ. Hay mày định bắt Tiểu Bạch Long hoặc sư phụ đi? Thôi đi đi, phân công lao động rõ ràng rồi.
Trư Bát Giới vừa đi vừa làu bàu.
Đi ba bước, chửi sư huynh, đi bảy bước, nhiếc sư phụ, thêm một lúc nữa thì nằm ngủ thẳng cẳng.
No bụng, đã mắt, y thủng thẳng đứng dậy đi về.
Về đến nơi đã thấy Tôn Ngộ Không cười khì khì:
- Ngủ ngon nhỉ.
- Gì thế? Định gắp lửa bỏ tay người hử? Ai ngủ? Có huynh ngủ thì có.
- Thôi đi mày ơi, mày vừa đi vừa chửi y như Chí Phèo, hết chửi sư huynh rồi chửi sư phụ, hô hố, sau lại còn ngáy phì phì nữa chứ.
- Bốc phét vừa thôi huynh, huynh có gì làm bằng chứng?
- Chuyện vặt, xem đây này.
Dứt lời, Tôn Ngộ Không móc ra chiếc máy quay phim kĩ thuật số, Trư Bát Giới tái mặt:
- Huynh, huynh quay lúc nào thế?
- Kể về biến phép đại ca mày đứng thứ nhì không ai dám đứng thứ nhất em ơi, anh mày biến thành một con ruồi bám theo mày đấy chứ
- Đồ ruồi hôi – Trư Bát Giới làu bàu.
- Khôn hồn đi thêm lần nữa, không thì tao úynh cho một trận bây giờ.
Trư Bát Giới đi được một lúc, gặp một con ong, y cúi chào:
- Chào sư huynh.
Gặp một cây dừa:
- Sư huynh, đệ không dám nữa.
Gặp một tảng đá lớn:
- Đệ đang đi đấy nhớ sư huynh.
Gặp hai tên tiểu yêu:
- Sư huynh biến làm hai người cơ à?
Hai con tiểu yêu trói nghiến y lại, y vẫn há hốc mồm:
- Sao huynh trói đệ thế? Đệ có lười đâu?
* * *
Chờ mãi không thấy Trư Bát Giới quay về, Tôn Ngộ Không sốt ruột:
- Con heo mập thiệt mạng tiệt, không biết đi đâu rồi.
Đường Tam Tạng ôn tồn nhắc:
- Ngộ Không, đừng chửi bậy giữa đường, sai dịch mà biết phạt chết.
- Kệ xác nó, thôi chúng ta lên đường.
Đi được một lúc, chợt thấy một ông lão ôm chân rên rỉ bên đường.
- Help me. – ông lão thều thào.
- Lão già này sính ngoại quá – Tôn Ngộ Không phì cười – kệ xác lão đi.
- Cứu tôi với. – ông lão lại nói.
- Đang bận lên đường – Đường Tam Tạng nói – cứ mặc kệ ông ấy.
- Ai đó cõng tôi, tôi trả 100 lượng bạc.
Đường Tam Tạng vừa nghe nói lập tức vỗ vai Tôn Ngộ Không:
- Không thể thấy chết không cứu.
Tôn Ngộ Không làu bàu:
- Vừa nghe thấy hơi tiền là mắt sáng rực, giọng thay đổi 180 độ.
Đường Tam Tạng nhẩy xuống ngõ ý cho ông lão mượn ngựa.
- Lão đau chân, không cưỡi ngựa được.
Đường Tam Tạng nói:
- Vậy thì để Ngộ Không cõng lão vậy.
- Con á? Còn khuya nhá.
- Cõng không thì bảo? Không ta lại niệm chú bây giờ?
- Từ từ đã, rồi sẽ cõng. – Tôn Ngộ Không nói – nhớ chia tiền cho con với.
- Ok, không thiếu phần của mi đâu.
Nào ngờ, Tôn Ngộ Không vừa cõng ba bước đã cảm thấy mình đang cõng cả một quả núi, vừa quay lưng nhìn lên thì ông lão đã biến
thành Kim Giác đại vương, xách cổ Đường Tam Tạng và Sa Tăng bay lên cao, còn trên lưng mình là nguyên tòa tháp Ép Phen cao ngất ngưởng.
Tôn Ngộ Không kêu lên:
- Sa Tăng, sao mày để nó bắt dễ thế?
- Mọi khi em thấy đánh nhau đại sư huynh ra tay trước mới đến lượt bọn em, giờ đại sư huynh chưa ra tay sao em dám?
- Khốn nạn, quan liêu đến thế là cùng.
- Từ từ ở đó nhé, bye bye. - Kim Giác đại vương cười lớn rồi bay vọt mất.
Đến lúc Tôn Ngộ Không thoát được tòa tháp đó, bóng dáng hắn đã mất dạng tận nơi nào.
Hoảng hồn hoảng vía, Tôn Ngộ Không lập tức gọi Thổ Địa lên hỏi:
- Ông có biết ai bắt cóc sư phụ ta không?
- Không biết.
- Làm ăn tắc trách thế hả? Có biết tội gì không?
- Sorry đại thánh, cũng vì mấy hôm nay cơ quan chúng tôi họp giao ban, sổ sách chưa chuyển kịp đến.
- Ta còn lạ gì nữa? Chắc chắn các ông nhậu nhẹt đến độ quên cả sổ sách chứ gì?
- Sao đại thánh biết? – Thổ Địa tròn mắt
- Lúc trước trên Thiên Đình ta cũng thế.-Tôn Ngộ Không buột miệng rồi mặt đỏ phừng phừng quát – Hừ, lằng nhằng, mau tìm thông tin cho ta xem.
- Chờ lát, để tôi lên internet lấy tin xem.
Thổ địa móc laptop ra gõ gõ một hồi rồi nói:
- Vùng này có 2 con yêu quái, Ngân Giác và Kim Giác, phép thuật thì thường thôi, quan trọng là có một chiếc hồ lô cực kỳ lợi hại, hễ gọi tên người ta thì sẽ bị hút vào bình.
- OK nhớ rồi, cám ơn nhớ, lần sau ta sẽ bo cho lão.
* *
*
Tôn Ngộ Không bay một lèo đến cửa động quát tháo ầm ĩ, quả nhiên hai con yêu tinh cầm chiếc bình chạy ra.
- Thì ra là mày hả con khỉ khô?
Tôn Ngộ Không tức lắm nhưng cố nhịn cười hề hề:
- Ta không phải Tôn Ngộ Không.
- Thế mày là thằng nào? Hừ, định lừa anh mày chắc?
- Ta là Không Ngộ Tôn.
- Xời ơi, lừa ai hả em?
- Thật đấy chứ, có giấy chứng minh nhân dân đây này.
- Đâu? – Ngân Giác lại gần rồi đưa mắt nhìn vào tờ giấy Ngộ Không biến ra rồi gật gù – ừ nhỉ, không phải Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy lập tức đấm mạnh vào mắt hắn.
- Cho mày chừa tội ngu.
Ngân Giác giận lắm quát lớn rồi xông vào đánh túi bụi.
Kim giác bên ngòai thấy không ổn, lập tức mở nút hồ lô nói:
- Ngộ không Tôn.
Tôn Ngộ Không nhủ thầm:
“Ngộ Không Tôn chỉ là nickname, cho mày gọi đến sáng mai”
Bèn trả lời:
- Sếp đây.
Nào ngờ chiếc bình hút một mạch thẳng vào bên trong.
Bị rơi vào trong, Tôn Ngộ Không giật mình, bên dưới toàn axit đậm đặc bèn biến thành một con ruồi bay vo ve trên không trung.
- Bỏ xừ, rơi xuống dưới này không chết cũng thành tật.
Rồi ngài nhổ một cọng lông thả xuống dưới, biến thành một Tôn Ngộ Không giả bị tan một nửa người.
Tôn Ngộ Không hét lớn:
- Tan rồi, đau quá, mất nửa người rồi.
Hai con yêu tinh cả mừng, vội vàng mở nắp ra, Tôn Ngộ Không chỉ chờ có vậy, lập tức bay vọt ra ngoài.
Đi ra, ngài hóa thành hàng ngàn hồ lô ném thẳng vào chỗ Kim Giác và Ngân Giác.
Ngân Giác nói:
- Đại ca ơi, hình như đệ say rồi thì phải, sao nhiều hồ lô thế?
- Ừ, hình như tao cũng thế? Úi giời, sao nhiều thế?
- Hàng giả dạo này nhiều quá. Chết cha, biết đâu là hồ lô thật bây giờ?
- Yên chí đi, hồ lô của chúng ta có tem bảo hành đàng hoàng.
Nào ngờ kiểm tra lại, thấy hồ lô nào cũng có tem bảo hành.
Ngân giác nói:
- Hay chúng ta thử từng cái một.
Nói rồi hắn mở một hồ lô nói:
- Kim giác.
Kim giác nghe vậy nhào tới đấm mạnh vào Ngân giác:
- Thằng đầu đất, mày định hại tao chắc? Ngu thế?
Ngân giác bị đánh đau đá trả:
- Thế ông có cách gì hay?
Trong lúc cả hai đánh đấm túi bụi, Ngộ Không bước tới nhặt hô lô lên nói:
- Hai vị đại vương ơi.
Hai tên đang đánh nhau thấy Ngộ Không gọi đồng loạt quay lại:
- Cái gì?
Chiếc hồ lô khởi động hút cả 2 vào.
Vừa vào đến miệng bình, Ngân Giác lấy thân bịt miệng bình lại, nói:
- Huynh chạy đi.
Kim Giác cố xua Ngân Giác ra nói:
- Để ta hy sinh, mi đi đi.
Thấy hai anh em nhường nhau, Tôn Ngộ Không ngứa mắt ấn cả hai vào nói:
- Cả 2 vào cho công bằng, đỡ phải nhường.
Hút được cả 2, Tôn Ngộ Không sung sướng chạy đi tìm Đường Tam Tạng:
- Sư phụ ơi, bắt được bọn nó rồi.
Đường Tam Tạng mừng rỡ:
- Thế à?
Nào ngờ chiếc hồ lô vẫn còn mở nắp, Đường Tam Tạng lập tức bị hút về phía trong.
Tôn Ngộ Không kêu khổ:
- Bỏ xừ rồi.
Không còn cách nào khác, đành lấy búa đập vỡ chiếc bình ra.
Thoát ra ngoài, Đường Tam Tạng ôn tồn nói với Kim giác, Ngân Giác:
- Thấy huynh đệ hai ngươi tình thâm, ta tha cho các ngươi lần này.
- Đa tạ thánh tăng – cả 2 anh em nói.
- Có điều phải xì ít tiền chứ? – Đường Tam Tạng nháy mắt – đa tạ xuông thế à?
- Bọn tôi làm gì có tiền. – Kim Giác kêu lên.
- Định xù hả? – Đường Tam Tạng quát – Ngộ Không, hút bọn nó cho ta.
Tôn Ngộ Không cười khổ:
- Làm gì còn bình nữa mà hút?
Khi phụ nữ lái xe
Có bao giờ bạn để ý phụ nữ lái xe ngoài đường chưa? Chia sẻ với bạn những câu chuyện cười ra nước mắt quanh chiếc xe khi phụ nữ lái xe
1. "Mấy anh chị đi đường nhớ để ý, nếu thấy người lái là nữ mà cần gạt nước đang hoạt động thì tức là người ta muốn rẽ đấy nhé!"
2. Thầy dạy: "Nhìn thấy thằng đằng trước không? Đâm thiệt mạng nó luôn!"
Tôi: "Em không dám ạ!"
Thầy dạy: "Không dám mà còn không thả lỏng chân ga ngay!!!"
3. Có lần giáo viên bắt mình kéo phanh tay, tôi căng thẳng quá, dồn sức vặn cái cần điều chỉnh ghế ngồi, "Vèo!" một tiếng nằm lật ngửa ra.
4. Lúc tôi học lùi xe, thấy đằng trước mặt có một xe chặn mất lối đi, tôi liền thò đầu ra ngoài, hét: "Hey, anh gì ơi, làm ơn dịch xe sang bên một chút..." Thầy dạy ở bên cạnh, nói đầy lạnh lùng: "Sau này lúc cô mua xe, nhớ nói với người ta: "Tôi không cần còi đâu, có thể giảm giá không?""
5. Thi được bằng lái còn vui hơn là đỗ thủ khoa.
6. Sau vài tuần cố gắng... Cuối cùng đã thuận lợi nắm giữ đủ loại kỹ thuật mắng chửi người từ thầy giáo dạy lái xe.
7. Thầy dạy: *to tiếng* *mắng* *chửi* *gầm* *hét* *gào* *to tiếng* *mắng* *chửi* *gầm* *hét* *gào*
Tôi: *im lặng* *câm miệng* *mỉm cười* *vâng dạ* *gật lia lịa*
Trong lòng: *chửi bậy bằng vô số thứ tiếng*
8. Ngày nào cũng thấy ý thức mình theo kịp nhưng thao tác tay không theo kịp.
9. Nếu bạn học không tốt, giáo viên sẽ nói: "Đi học đã thấy cái ngu của mình chưa?"
Nếu bạn học tốt, giáo viên sẽ nói: "Đó, đi học cái là khác hẳn!"
10. Tiêu tiền để bị đánh, bị chửi, không được đáp trả.
11. Học viên: "Thầy ơi, tôi lại lùi xe lệch rồi hả?" Thầy dạy: "Sao thế được? Là người ta sửa đường lệch đấy! *cáu*"
12. Hôm thi vì quá căng thẳng, mở sai cửa, ngồi vào ghế sau rồi mở cửa kính hét về phía giáo viên dạy: "Thầy ơi thầy! Xe em không có vô lăng!!!!" Sau đó chuyện này được lưu truyền làm truyện cười cho biết bao thế hệ.
13. Vừa bắt đầu lái vô đường lái thử, thầy dạy ngồi ghé vào tai tôi rồi hỏi: "Có phải em thích tôi lắm đúng không?" Tôi nghe xong thì mặt đỏ bừng ngay lập tức, sau đó mắt chớp chớp nhìn thầy: "Sao thầy biết ạ?" Thầy nghiêm túc: "Tôi đang dạy em, cho dù người ta nói cái gì thì mắt em lúc nào cũng phải nhìn đường, rõ chưa hả?"
14. Thầy dạy: "Phanh xe!" Học sinh nữ: "..." Thầy dạy: "Phanh ngay đi!" Học sinh nữ: "..." Thầy dạy đành phải tự đạp phanh bên ghế phụ, học sinh nữ: "À! Hóa ra phanh ở bên thầy! Hèn chi em tìm mãi không thấy!" Thầy dạy: "..."
15. Bình thường mình học cũng khá lắm, vậy mà lúc thi vẫn không qua, xuống xe mới biết hóa ra là mình cài dây an toàn vào móc bên ghế lái phụ.
16. Trời ơi, mình thấy thi lấy bằng lái xe còn khó hơn thi Đại học gấp vạn lần ấy!
17. Có những người bạn cùng lớp nhỏ hơn mình 5 tuổi và có bạn lớn hơn mình 3 chục tuổi.
18. Lúc học lái xe, trong lòng im lặng thề: "Sau khi học thành tài, người đầu tiên thằng này đâm sẽ là giáo viên dạy lái!"
Tây du kí (Kiếp sau)
Trư Bát Giới kiếp sau khi sửa sắc đẹp thành một người đẹp trai, đến vũ trường tìm gái đẹp.
Sau khi abcxyz xong thì Bát Giới nói:
- Cô có biết ta ngày xưa xấu thế nào không? Ta là Trư Bát Giới đây!
Cô gái đẹp giật mình:
- Sư huynh! Đệ là Sa Tăng đây..!
Tin vịt: Siêu quảng cáo
Siêu quảng cáo
Trước cửa khoa chấn thương chỉnh hình một bệnh viện tư ở San Jose (Hoa Kỳ) có một tấm biển quảng cáo: "Sau khi được đội ngũ bác sỹ của chúng mình chỉnh hình đôi chân, bạn sẽ yên tâm bước ra khỏi nơi này với những bước đi hoàn toàn thoải mái như chưa hề bị chấn thương. Còn nếu bạn thấy những bước đi của mình vẫn còn ngượng ngịu thì chỉ có thể là bạn đã đi nhầm giầy của cô y tá trực"!
*
* *
Karaoke tuyển nhân viên
Quán Karaoke "Hát Nữa Hát Mãi" đăng quảng cáo tuyển nhân viên: "Cần 3 nam nhân viên chất giọng khỏe, có thể xuyên qua cả phòng cách âm, cỡ như ca sỹ Chai-en trong truyện tranh Đôrêmon của Nhật Bản. Nhiệm vụ: Hát. Thời gian làm việc: Vào lúc quá khuya mà khách vẫn còn đông.
*
* *
Mẹ Bờm dùng thuốc
Bệnh nhân nữ H.A ở Cầu Giấy, Hà Nội mắc chứng hen do dị ứng phấn hoa đã nhập viện trong tình trạng mệt mỏi toàn thân, xương cột sống ê ẩm, chóng mặt, buồn nôn… Mãi sau gần 1 tuần điều trị và theo dõi, người ta mới phát hiện ra rằng, sở dĩ có các triệu chứng trên là hoàn toàn do bệnh nhân, chả là thấy trên lọ thuốc có ghi "Lắc kỹ trước khi dùng" bệnh nhân này đã hiểu sai rằng phải lắc… người kỹ như lắc vòng nên cô tuân thủ y như hướng dẫn sử dụng.
*
* *
Hắt nước vào mặt nhà báo
Một nhà báo sau khi tốt nghiệp xin việc đâu cũng không được. Anh ta quyết định trở thành một nhà báo tự do. Tuần đầu tiên anh ta quyết định viết bài và gửi cho các báo. Ít hôm sau đó anh nhận được hồi âm của một vài tòa soạn với nội dung na ná giống nhau, trong đó hồi âm của báo H viết: "Đã nhận được cái gọi là bài báo của anh. Chúng tôi khuyên anh không nên túng quá mà làm liều"!
*
* *
Bí kíp không thiệt mạng đuối
Một pháp sư tinh thông khí công ở tỉnh Triết Giang, Trung Quốc mở lớp: "Truyền thụ bí quyết không thể chết đuối". Ông cho phát tờ rơi khắp nơi. Đây quả thực là điều có sức hấp dẫn khó tin, rất nhiều người sau khi xem, xúm đông xúm đỏ đến xin được truyền thụ bí quyết. Pháp sư dùng bút lông vạch một vạch ngang vào đùi mỗi người cả nam lẫn nữ và trịnh trọng nói: "Tuyệt đối không được lội xuống nước sâu hơn so với vạch mực ở chân, biết chửa?".
*
* *
Tên là gì thì ít bị chửi?
Thống kê cho thấy, cái tên hiếm bị người đời chửi rủa nhất là tên: "Thánh". Bởi chẳng ai lại dám chửi Thánh bao giờ. Chẳng thế mà các cụ thường nói "Lạy thánh mớ bái", "Trời đánh thánh vật". Chửi Thánh thì Thánh vật chết. Vậy Thánh là cái tên "ít bị xúc phạm" nhất. Bên cạnh đó cũng có một cái tên hiếm ai dám xúc phạm, chửi mắng, tuy nhiên ít người dùng vì nó bất tiện trong xưng hô, đó là cái tên "Bố", bởi bạn bè chẳng nhẽ lại gọi nhau "Bố ơi!"…
*
* *
Quá… (sơ) hở
Nữ diễn viên Hàn Quốc Kim Nam Châm là một cô gái có tiếng là xinh đẹp kiêu kỳ. Nhận được rất nhiều sự quan tâm, ái mộ của các chàng trai nhưng cô gần như không để ý. Cho tới một ngày cô rất vui mừng khi nhận được thư tỏ tình của nam diễn viên Chim Dang Sung. Nhưng để tỏ ra mình là một cô gái kiêu kỳ và không dễ dãi, Kim Nam Châm hồi âm lại cho Chim Dang Sung vẻn vẹn 5 chữ: "Em chưa nhận được thư"!
*
* *
Bằng chứng làm mất uy tín trầm trọng
Một anh chàng đi đâu cũng lớn tiếng rằng: "Trong nhà hễ vợ tôi hư là tôi vả gẫy răng!". Anh ta nói điều này nhiều tới mức đã có một số người tin vào khí phách của anh ta. Thậm chí họ còn lập ra một hội có tên là "Hội trật tự gia đình" và tôn anh ta làm hội trưởng danh dự. Mãi cho tới một hôm người ta tình cờ phát hiện ra toàn bộ hai hàm răng của anh ta đều là răng giả thì hội đã âm thầm giải tán không kèn không trống.
Theo 24H