Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Đến Berlin, thủ đô nước Đức, Plăng, nhà vật lý học về lý thuyết trường lượng tử quên khuấy mất là mình sẽ phải thuyết trình ở giảng đường nào. Ông vào văn phòng trường Đại học tổng hợp để hỏi. Tại đây, ông gặp một giáo sư – Xin bác cho biết, hôm nay giáo sư Plăng sẽ thuyết trình ở đâu ạ? Vị giáo sư nhìn Plăng từ đầu tới chân rồi nhún vai: – Này anh bạn trẻ, đừng đến đấy làm gì. Anh còn ít tuổi thế, làm sao mà hiểu nổi giáo sư Plăng!
Mark Twain trả lại bản thảo cho một tác giả trẻ với lời nhận xét sau: "Bạn thân mến, các thầy thuốc danh tiếng khuyên những người làm việc trí óc nên ăn cá, vì thực phẩm này bồi dưỡng tủy não bằng chất đạm của nó. Trong lĩnh vực này tôi không thạo lắm vì thế tôi không biết bạn nên ăn bao nhiêu cá. Nhưng qua bản thảo bạn gửi cho tôi, tôi cho rằng đối với bạn hai con cá voi cỡ vừa không phải là một lượng quá đáng!"
Có một số thanh niên hỏi Bécnasô coi "bỏ thuốc" dễ hay khó. Nhà văn đáp: – Dễ ợt. – Ngài bảo dễ, sao ngài không bỏ được thuốc ạ? – Việc khó là việc không làm nổi hoặc chỉ làm được một lần. Đằng này tôi đã bỏ hút thuốc hàng chục lần!
Lúc Paderewski ở Thụy Sĩ, một số "tác giả" thường hay đến làm phiền ông, xin ông ý kiến bằng cách khoe khoang kỹ thuật, khoe khoang những sự tìm tòi có tính chất mới lạ nhưng nội dung trống rỗng. Có lần một nhạc sĩ phái "Môdéc" đến đánh một bản nhạc mới sáng tác của anh, trong đó đầy những kỹ thuật lập dị, khó nghe và chói tai. Người đó dừng tay sau một hợp âm khó nghe và hỏi một cách tự hào: – Giáo sư thấy hợp âm cuối cùng này thế nào so với hợp âm đầu tiên? (anh ta đánh lại hợp âm đầu tiên). Paderewski đứng phắt dậy và nói: – Hãy mãi mãi ngừng ở hợp âm này! – Vì sao vậy? – Vì nó hay nhất, nó là đỉnh cao của sự tìm tòi, nó giải phóng mọi ràng buộc về kỹ thuật, về nội dung, về… – Vâng, thưa giáo sư, đó là mục đích của nghệ thuật… – Tôi chưa nói hết. Ðặc biệt là nó giải phóng tôi khỏi phải nghe thêm sự sáng tạo của anh. Anh vừa nói nó là một hợp âm cuối cùng mà đã là hợp âm cuối cùng thì… xin lỗi! Xin vĩnh biệt anh!
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Đầu to bằng cái bồ (Tạo ngày: 1422929707)

2. Cứ bảo tuổi sửu có được không! (Tạo ngày: 1422943543)

3. Còn đau hơn (Tạo ngày: 1422943730)

4. Chú Việt Nam đi đấu thầu (Tạo ngày: 1422958636)

5. Chê vợ không bằng gái điếm (Tạo ngày: 1423017152)

6. Không biết ghen (Tạo ngày: 1423120919)

7. Tin nổi không? (Tạo ngày: 1423122179)

8. Năng khiếu bẩm sinh... (Tạo ngày: 1423234257)

9. Không cần bánh xe ... (Tạo ngày: 1423236671)

10. Không cười tớ... tớ trồng cây chuối (Tạo ngày: 1423498568)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: