Chuyện nhà văn
06-09-2018
Trời đã về khuya, vợ nhà văn Dumas đang trong phòng ngủ gọi chồng:
– Khuya rồi, anh vào đi ngủ đi!
– Chưa được đâu, – nhà văn nói. – Nhân vật nữ trong tiểu thuyết của anh đang nằm trong tay gã đàn ông bắt cóc nàng. Anh phải cứu cô ta cái đã.
– Cô ta bao nhiêu tuổi? – vợ nhà văn hỏi.
– Hai mươi.
– Thế thì tắt đèn, đi ngủ. ở tuổi đó cô ta tự xử trí được rồi.
Đều như nhau cả
Anh chàng buôn đồ cổ vào nhà một bác nông dân, thấy cái đĩa cho mèo ăn là đồ gốm đời Thanh. Anh ta rất thích, nhưng nếu gạ mua đĩa sợ người ta biết, bèn hỏi mua con mèo. Chủ nhà đồng ý bán con mèo quý với giá 400 nghìn đồng. Khi anh ta xin cái đĩa cho mèo ăn, thì bác chủ thủng thẳng đáp:
– Nói thật với chú, tôi không thể cho chú cái đĩa này được, nhờ nó mà tôi đã bán được hơn chục con mèo rồi đó.
Vừa bán vừa biếu
– Một bà bán hàng nổi tiếng bán đắt. Một hôm, có người nông dân vào mua hàng, bà ta giở giọng ngọt nhạt: "Tôi vừa bán vừa biếu ông đấy".
– Người nông dân chẳng phải tay vừa, ông nói: “Cảm ơn bà, tôi xin nhận một nửa là số hàng biếu, nửa còn lại bà cất giùm, ngày mai tôi mang tiền đến lấy sau”.
Nhân viên tốt bụng
Một người có cái máy in bị trục trặc nên mang đến tiệm sửa. Sau khi xem xét, nhân viên nói:
– Máy in của ông bị bụi bẩn, chỉ cần vệ sinh máy thôi!
– Nếu tôi để cửa hàng làm thì tôi sẽ phải trả bao nhiêu?
– 50 đôla. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn ông nên tự làm lấy để khỏi tốn tiền.
– Vậy à! Tôi nghĩ ông chủ của anh sẽ không vui khi nghe anh khuyên khách hàng như vậy!
– Ngược lại là đằng khác. Thật ra đây là sáng kiến của ông chủ, bởi cửa hàng chúng tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn sau khi khuyên khách hàng tự sửa chữa máy móc của họ trước.
Trước
Tiếp theo