Chuyện tình kể... giùm
26-12-2019
Ít ai biết rằng trẻ sơ sinh có thể trò chuyện với nhau.
Những tiếng oe oe loạn xạ trong phòng hộ sinh nếu không là vui vẻ làm quen thì cũng để nhỏ to tâm sự hoặc ồn ào tranh luận, nhưng do ngôn ngữ bất đồng nên người lớn không hiểu đấy thôi. Chuyện đời của cu Tí trong những ngày đầu tiên vì thế không thể tự kể được...
Sinh nhật
Té ra ngoài đời rực rỡ và tươi vui hơn những gì Tí hình dung khi còn nằm trong bụng mẹ. Bây giờ là 8 giờ sáng, thế là mình đã được 6 giờ tuổi rồi. Hôm trước có bà bạn của mẹ bảo rằng những đứa trẻ chào đời vào lúc rạng sáng đều thông minh lanh lợi. Tí nghe lỏm được và đã canh giờ chui ra.
Bà bạn của mẹ thế mà đúng, con bé xinh xinh nằm giường bên trái nghe đâu ra đời cùng giờ với Tí nên trò chuyện rất khôn ngoan, chứ đâu như cái thằng bị thịt nặng bốn ký tư nằm bên phải sinh ra lúc 9 giờ tối hôm qua trông cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn thế nào ấy.
Được bú no nê xong thì cũng vừa lúc bố và anh trai vào thăm. Bố vui vẻ một cách gượng gạo, thỉnh thoảng lại liếc nhìn con bé bên cạnh. Tí biết bố thích một đứa con gái hơn. Ông anh tên Tèo còn tệ hơn, nhìn Tí một hồi rồi phán luôn: "Mặt em bé nhìn như con khỉ trong sở thú". Điên thật, vài năm nữa sẽ biết tay ta.
Khi bố và anh Tèo về, con bé xinh xinh giường bên cạnh oe oe nhận xét: "Anh Tèo của cậu đẹp trai hơn cậu nhiều!". Một thằng chừng ba ký sáu da đen nhẻm, mặt mày xấc xược ở giường ngoài cũng oe oe hét lên: "Chúc sinh nhật khỉ con vui vẻ".
Ôi! Cuộc đời đã cay đắng ngay từ ngày đầu tiên.
.........
Ngày thứ ba
Cả phòng đã quen biết nhau hết nên chuyện trò ngày càng rôm rả.
Thằng bị thịt bốn ký tư tên là Lộc, nghe đâu khi nó sắp ra đời thì bố nó được thăng chức. Nó bảo: "Bố tao nói sau này cho tao học bên châu Âu, ở cái trường gì mà chị tao đang học ấy". Thằng mất dạy gọi Tí là khỉ con hôm trước tên là Tài, bố nó là chủ một hãng lớn, giàu lắm. Thằng Tài oe oe khoe với cả phòng rằng ngay sau khi chào đời được nửa ngày, bố nó đã trao cho nó tờ giấy chủ quyền một ngôi nhà mặt tiền.
Những đứa còn lại trong phòng không có bố giàu có hay quyền thế như bố hai đứa vừa kể. Bố của Tí là một viên chức quèn và mẹ là giáo viên. Bố bảo sau này sẽ cho Tí học nghề sửa xe hơi, còn mẹ ao ước Tí trở thành nhà báo. Con bé xinh xinh bên cạnh tên bé Sao, cả bố và mẹ nó đều hi vọng nó thành diễn viên điện ảnh hoặc ca sĩ hay ít ra cũng là người mẫu. Bé Sao thích nói chuyện với Tí nhưng lại hay làm duyên với thằng Tài, thằng Lộc, đã thế thỉnh thoảng lại cứ tênh hênh ra chẳng chịu đeo tã lót vào. Nhiều lúc Tí muốn thoi vào mặt thằng bị thịt.
Ôi! Tình yêu đã ngang trái từ những ngày đầu tiên.
............
Ngày thứ sáu
Dân số trong phòng đã tăng lên gần 20, bây giờ thì Tí không thể nhớ hết tên từng bạn. Có mấy đứa con trai vừa vào trông rất trí thức, bố của chúng có người có bằng tiến sĩ thật hẳn hoi. Cũng có thêm nhiều bé gái nhưng không ai có thể giật được danh hiệu hoa khôi của bé Sao.
Cuối buổi chiều, trong khi cả phòng đang oe oe tranh luận bình sữa của ai đẹp nhất thì có hai ông vào phòng. Một người là bố của bạn Trí - hai ngày tuổi, nặng ba ký chín, mặt mũi khôi ngô, oe oe hay như chim hót. Nghe đâu bố cu Trí là nhà báo.
Cả phòng gần như tắt tiếng oe oe bởi vì nội dung câu chuyện hai ông đang nói liên quan đến tương lai của chúng. Rồi bỗng nhiên tất cả đều oe oe thảm thiết, có hai bé gái ngay lập tức bị ngất, ba bốn thằng cu nằm ở góc phòng hét lên phẫn uất. Các bà mẹ cuống quít, hộ lý chạy ra chạy vào nhốn nháo...
Riêng Tí nằm im không oe oe gì, vì chuyện ông nhà báo vừa nói Tí đã nghe hồi còn trong bụng mẹ. Lần ấy bố Tí cũng nói y chang: "Bây giờ người ta đi vay tiền nước ngoài tràn lan mà sử dụng lung tung, mỗi đứa bé ra đời đã mang ngay một cục nợ to tướng".
Lỗi nhỏ
Ba cậu bé tinh nghịch nọ đi chơi ở vườn thú. Cả ba quyết định đến xem chuồng voi nhưng ngay sau đó chúng đã bị bảo vệ sở thú bắt vì gây ra náo loạn.
Viên bảo vệ dẫn chúng lên văn phòng để hỏi.
- Hãy cho chú biết tên của ba cháu và kể lại coi các cháu đã làm gì hồi nãy vậy?
Cậu bé thứ nhất trả lời:
- Tên cháu là Gary, lúc nãy cháu chỉ ném đậu phộng vào chuồng voi thôi mà.
Cậu bé thứ hai nói thêm:
- Còn tên cháu là Larry, và cháu cũng chỉ ném đậu phộng vào chuồng voi mà thôi.
Đến lúc này, cậu bé thứ ba mới run rẩy lên tiếng:
- Tên cháu là Peter, nhưng bọn nó thường gọi cháu là Đậu Phộng!
Đang sống với ai?
Sau khi xem quyển album của gia đình, cậu con trai hỏi mẹ:
- Mẹ ơi! Cái ông bảnh trai mặc áo tắm đứng bên mẹ là ai vậy?
- Đấy là bố con hai mươi năm trước đó.
- Thế à! Vậy còn cái ông đầu hói đang sống với mẹ con mình là ai ạ?
Lời tỏ tình của bố
- Khi lần đầu tiên bố tỏ tình với mẹ, bố có lãng mạn không hả mẹ?
- Lãng mạn? Có lẽ mẹ sẽ không dùng từ ấy. Hồi bấy giờ, mẹ làm phục vụ bàn ở một nhà hàng thỉnh thoảng bố vẫn đến ăn tối. Một hôm, bố đến trông ủ rũ lắm, bố bảo: "Đội bóng hâm mộ vừa bị thua đậm. Cô có cái gì đó có thể làm tôi quên đi nỗi tuyệt vọng ấy không?". Vừa nói, bố vừa đặt tay lên eo mẹ và mẹ hiểu đó là một lời tỏ tình.
Lý do lấy vợ muộn
Một ông sống độc thân đến năm 55 tuổi mới cưới vợ. Bạn bè hỏi tại sao ông lại để lâu đến vậy, ông đáp:
- Tôi lấy vợ muộn là có lý do của nó. Nếu chẳng may vợ tôi là con người khó chịu thì tôi sẽ không phải chung sống lâu. Còn nếu nàng là người dễ thương thì công tôi chờ đợi bao nhiêu năm cũng... đáng đấy chứ!
Lời tỏ tình của bố
- Khi lần đầu tiên bố tỏ tình với mẹ, bố có lãng mạn không hả mẹ?
- Lãng mạn? Có lẽ mẹ sẽ không dùng từ ấy. Hồi bấy giờ, mẹ làm phục vụ bàn ở một nhà hàng thỉnh thoảng bố vẫn đến ăn tối. Một hôm, bố đến trông ủ rũ lắm, bố bảo: "Đội bóng hâm mộ vừa bị thua đậm. Cô có cái gì đó có thể làm tôi quên đi nỗi tuyệt vọng ấy không?". Vừa nói, bố vừa đặt tay lên eo mẹ và mẹ hiểu đó là một lời tỏ tình.
Lý do lấy vợ muộn
Một ông sống độc thân đến năm 55 tuổi mới cưới vợ. Bạn bè hỏi tại sao ông lại để lâu đến vậy, ông đáp:
- Tôi lấy vợ muộn là có lý do của nó. Nếu chẳng may vợ tôi là con người khó chịu thì tôi sẽ không phải chung sống lâu. Còn nếu nàng là người dễ thương thì công tôi chờ đợi bao nhiêu năm cũng... đáng đấy chứ!
Không thể thư giãn được
Hai anh chàng ngồi tán dóc, một anh nói:
- Bao lâu nay mình đi câu nhưng lần nào cũng cảm thấy hồi hộp, lo lắng, có lúc muốn vỡ cả tim.
- Sao kỳ vậy? Người ta vẫn bảo đi câu cá là cách thư giãn tốt nhất cơ mà.
- Ừ, nhưng nó không giành cho những kẻ đi câu... trộm như tớ.