Lập chiến công
13-11-2016
Băng trên sông sắp tan. Có một cậu bé đang chìm dần xuống nước. Vôva nhảy ngay xuống nước và kéo được cậu bé đó lên.
Trong giờ học cô Ivanova nói:
- Các em, Vôva của chúng ta đã lập một chiến công – cứu người! Giờ thì bạn ấy sẽ kể cho chúng ta nghe câu chuyện đó.
Vôva
- Ơ, biết kể cái gì bây giờ? Thôi được rồi. Đầu tiên em cho cái thằng ngu đó mượn bánh xe trượt băng.
Quần sịp của vôva
Cô giáo hỏi Vova:
- Tại sao hôm qua em không đi học?
Vova giải thích:
- Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.
Cô giáo:
- Được rồi.
Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:
- Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?
Vova:
- Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ……. và em thấy quần … của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó.
Làm nghề gì?
Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy thiệt mạng rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ
Đạn lép đạn sịt
Đã từ lâu vào mỗi đêm Vôva vẫn thường nghe mẹ đay nghiến ông bố vô dụng (lúc xung trận thì toàn bắn đạn lép) híc híc... mặc dù là trẻ con nhưng Natasa là bạn của Vôva cũng đã cho cậu biết thế nào là đạn xịt. Bỗng một hôm Bố Vôva gọi cậu ra và nói:
- Mẹ con đã có em bé, con sắp được làm anh roài... và ông cười mãn nguyện.
Nhưng ngược lại Vôva lại rất đăm chiêu, thấy vậy Bố Vôva liền hỏi:
- Con sao vậy? không thích có em à?
- Con rất thích, nhưng bố đã nghi cho ai chưa? - Vôva hỏi lại.