Hiến tinh trùng
26-12-2019
Trong ngày khai trương ngân hàng tinh trùng của một bệnh viện phụ sản. Có rất nhiều người đàn ông đến để hiến tinh trùng, nhưng tự nhiên co một phụ nữ cũng xăm xăm đi vào nhưng bảo vệ bệnh viện chận lại.
Bảo vệ:
Ở đây là ngân hàng tinh trùng, chị làm gì có tinh trùng mà đòi vô đây.
Người phụ nữ chỉ tay vào miệng và nói: Ó...ó...ó...ứ
^^
Tin sớm !
2h30 sáng 3/11 tổ tuần tra cơ động của CATP Hà Nội đã bắt được một vụ đua thuyền trên phố Quang Trung, thu giữ hơn 20 phương tiện ghe thuyền gắn máy, trong đó có 5 ghe loại công suất lớn và 1 thuyền thúng kẹp ba lạng lách đánh võng cổ vũ ... tất cả những người tham gia đều không đội mũ bảo hiểm theo quy định và không xuất trình giấy tờ & ko có giấy phép lái phương tiện
Yêu và Cưới
Thuộc týp đàn ông nghiêm túc trong chuyện tình cảm nên sau vài tháng làm quen và cảm thấy không thể sống thiếu nàng, ngỏ lời:
- Mình cưới nhau em nhé?
Người yêu của tôi chớp mắt cảm động, mỉm cười hạnh phúc:
- Ôi, đó là mơ ước của em, nhưng...
Tôi rất ghét từ "nhưng", nhất là khi nó được nói ra bởi những người quan trọng trong những thời điểm quan trọng. Vì nó mà có đến tám lần tôi thất vọng khi đi xin việc, hơn chục lần khác bị từ chối lúc đi mượn tiền... Giờ đến lượt nàng, tại sao?
- Anh biết đó, ba mẹ em khó lắm, có thể là khó nhất thế giới luôn ấy!
Khó bao nhiêu cũng phải vượt qua! Tôi nghiến răng:
- Anh sẽ thuyết phục được...
Đúng là dù khá bầm dập nhưng tôi đã thuyết phục được ông bà nhạc tương lai. Mẹ nàng yêu cầu tôi bỏ thuốc lá, tôi lao đi mua ngay hai thùng kẹo ngậm. Ba nàng đề nghị tôi không uống rượu, tôi chuyển sang uống bia ngay tức khắc. Hai ông bà cùng không cho để râu, tôi vui vẻ sắm ngay máy cạo râu xịn nhất... Ngay cả chuyện tưởng chừng khó nhất là lời khuyên nên bỏ nghề công chức ra ngoài làm để tăng thu nhập và giảm bệnh lười biếng, tôi cũng gật đầu đồng ý ngay.
Sự cố gắng của tôi được đền đáp, cuối cùng gia đình nàng đã chấp nhận tôi làm con rể. Đó có lẽ là ngày đẹp nhất đời tôi, trời có vẻ xanh hơn, mây dường như trắng hẳn ra, đường phố bỗng vui đến lạ và ngay cả cái bảng "có chó dữ" treo trước cổng nhà nàng cũng thân thương vô cùng. Tôi nắm chặt tay nàng:
- Mình đi đăng ký kết hôn em nhé!
Nhưng... Ôi!, giá như từ đó biến mất trong từ điển và cuộc đời này không còn ai dùng đến nó. Ở phòng đăng ký kết hôn, cô nhân viên có nụ cười rất đẹp đã thông báo với chúng tôi một tin chẳng đẹp chút nào:
- Cách đây vài phút chúng tôi vừa nhận được một quy định mới về điều kiện đăng ký kết hôn. Chúng tôi cần kiểm tra anh vài thứ...
Tôi tái mặt khi nghe đến từ "kiểm tra", quả thật cơ thể tôi có vài thứ không được ổn cho lắm. Cô nhân viên trấn an:
- Sẽ đơn giản thôi, chúng tôi chỉ cần một vài số đo, như chiều dài... à không, chiều cao chẳng hạn. Anh cao bao nhiêu nhỉ?
- Một mét sáu - tôi thở phào, liếc nhìn người yêu mỉm cười...
Cô nhân viên gật đầu, hí hoáy ghi vào tờ khai rồi lôi từ hộc bàn ra thước dây, ngập ngừng:
- Anh... dang chân ra!
Cái gì? Tôi hốt hoảng co rúm người. Người yêu tôi động viên bằng cách nắm tay và đứng sát vào người tôi. Cô nhân viên có nụ cười rất xinh nghiêm mặt:
- Anh làm cái gì vậy? Tôi chỉ đo... bắp đùi của anh thôi mà!
Bắp đùi thì được, tôi đã bớt căng thẳng khi đo xong nhưng tiếp tục hồi hộp khi cô ta đem những số đo của tôi so vào một tấm bảng chi chít những con số. Người yêu tôi cũng nóng ruột, nàng nhỏ nhẹ:
- Thế nào... chị ơi, tụi em có được cưới nhau không ạ?
Thoáng suy tư trên khuôn mặt cô nhân viên làm tim tôi thắt lại, cô ta hạ giọng:
- Rất tiếc, chúng tôi không thể chứng nhận kết hôn vì anh đây chưa đủ điều kiện...
Tôi rên lên:
- Nhưng tại sao? Vì tôi quá thấp hay vì bắp đùi của tôi không đủ... săn à?
- Chiều cao thì ổn, còn bắp đùi tuy đủ săn nhưng hơi bé...
Lần này người yêu tôi hết chịu nổi, nàng hét lên:
- Thế thì làm sao? Tôi yêu anh ấy vì... thứ khác kia mà. Hay là bắp đùi bé thì không thể có con được?
Cô nhân viên ôn tồn:
- Chị bình tĩnh, đây là quy định. Có con được, nhưng những đứa con sẽ không đáp ứng được yêu cầu của quy định do ngành y tế vừa đề ra.
Đến lượt tôi hét lên:
- Con của tôi, mắc mớ gì tới ngành y tế?
- Sao lại không? Anh có biết bao nhiêu năm nay người ta cứ loay hoay mà vẫn chưa tìm ra cách nâng cao thể lực của đám trẻ. Trong khi đó đội tuyển bóng đá quốc gia mãi ì ạch bởi thể hình quá kém. Cho những người có bắp đùi như anh lấy vợ, đẻ con để lại tiếp tục sinh ra những cầu thủ như thế à!
Sự nhầm lẫn tai hại của bác sĩ
Một anh nông dân bị ho lâu ngày nhưng không đi khám bệnh, một hôm bị nôn ra máu, sợ quá bèn lên trạm y tế thôn để khám. Bác sĩ hỏi han tình hình xong bèn phê vào sổ: "Lôn ra máu" và đề nghị chuyển lên tuyến xã.
Bác sĩ xã tiếp nhận bệnh nhân, đọc sổ y bạ thấy thế liền tặc lưỡi: "Để nặng thế này rồi mới khám, đúng là y tế thôn, viết mà còn sai". Ông hạ bút phê thêm dấu huyền vào rồi đề nghị chuyển lên tỉnh.
Bác sĩ tỉnh đọc bệnh án, hốt hoảng gọi: "Nặng quá rồi, đưa băng ca đến đây, chuyển vào khoa... sản ngay".
Vào đến phòng, y tá trực bèn thò tay vào khám, rồi cũng hốt hoảng: "Thai ra ngược rồi, tóm được cái chân rồi đây này
Giấc mơ tuyệt vời
Hai người bạn ngồi trong một quán bar đang kể cho nhau nghe về những giấc mơ của họ.
- Tôi mơ thấy mình đang đi nghỉ mát - Một người nói - Chỉ có tôi, cái cần câu và một cái hồ lớn tuyệt đẹp. Thật thơ mộng làm sao.
- Tối qua, tôi cũng có một giấc mơ đẹp - Người kia kể - Tôi mơ thấy mình đang trong vòng tay của hai cô gái xinh đẹp và cả ba đã có một đêm thật tuyệt!
Người đầu tiên mở to mắt nói:
- Cái gì, anh ở với hai cô gái xinh đẹp mà lại không gọi cho tôi à?
- Ồ có chứ - Người kia trả lời - Tôi đã gọi nhưng vợ anh nói anh đi câu cá rồi!!!
Bách phát bách trúng
Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ.
Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên:
- Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta!
Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ đã bắn tên lên thân cây.
- Cháu không vẽ đích lên thân cây và dùng búa đóng đinh mũi tên vào hồng tâm đấy chứ? - Nhà quý tộc hỏi.
- Không, thưa ngài. Cháu bắn tên từ cách xa 100 bước. Cháu thề trên những gì thiêng liêng nhất rằng đó là sự thật.
- Thật đáng ngạc nhiên. - Nhà quý tộc thốt lên - Ta sẽ nhận cháu làm hộ vệ. Nhưng ta cần hỏi cháu một câu, làm thế nào cháu có thể bắn những phát tên tuyệt diệu đến nhường ấy?
Cậu bé đáp:
- Trước tiên, cháu bắn tên vào thân cây, sau đó, cháu vẽ hồng tâm xung quanh nó.
Điều trị hiệu quả
- Gần đây luôn bị đầy bụng, cứ vài phút lại trung tiện một lần, không biết tại sao, bác sĩ coi giùm. Tuy nhiên, nói nhỏ với bác sĩ điều này, tôi trung tiện không hề có mùi gì cả, cũng không có tiếng, bằng chứng là từ lúc ngồi trước mặt bác sĩ đến giờ, tôi đã đánh cả chục cái rồi đấy.
Ông bác sĩ không nói gì, chỉ đưa bà cụ gói thuốc và giấy hẹn tuần sau tới khám lại.
Sau một tuần, bà cụ sấn sổ tới và mắng ông bác sĩ như tát nước vào mặt:
- Ông chữa kiểu gì mà tôi thấy càng trầm trọng hơn, giờ mỗi lần trung tiện tôi thấy mùi không chịu nổi.
Ông bác sĩ đáp lại nhã nhặn:
- Điều trị vậy là tiến triển tốt đó cụ. Sau một tuần cái mũi của cụ đã ngửi lại được bình thường, lần này tôi sẽ chữa cái tai để cụ nghe được nữa là ổn cả.???
Để tao ra coi
Cả gia đình thằng Tèo đi Vũng Tàu nghỉ mát . Ba nó thuê một căn nhà trông ra bãi biển . Lát sau thằng Tèo chạy ra bãi biển giỡn chơi, lúc trở về nó nói với cha mẹ:
- Con vừa trông thấy một cô đang tắm truồng ở dưới nước .
Bà mẹ nó mắng :
- Mày chỉ được cái nói bậy !
Tèo gân cổ cãi :
- Con nói thật đấy chứ ! Không tin má ra mà coi .
- Im ngay! Tao đánh bây giờ .
Lúc đó ba thằng Tèo đang nằm đọc báo thấy hai mẹ con nhùng nhằng mãi bèn lên tiếng:
- Chuyện có thế mà má con mày cãi nhau mãi . Thôi đế tao ra ngoài đó coi xem có đúng con nhỏ đang tắm truồng hay không ?
Rữa tay
Trong hiệu cắt tóc gội đầu, một ông khách thấy hai bàn tay của người thợ cắt tóc rất bẩn bèn hỏi:
- Sao ông lại để tay bẩn thế kia?
- À, tại vì từ sáng đến giờ chưa ai yêu cầu tôi gội đầu.
Khám nghiệm
Sau khi khám, bác sĩ bảo bệnh nhân: Với biểu hiện như thế này, có thể khẳng định chắc chắn là anh đã bị nhiễm độc rất nặng.
- Trời ơi! Nguy hiểm quá! Vậy thưa bác sĩ, bị nhiễm chất độc gì ạ?
- Điều này chúng tôi chỉ có thể trả lời sau khi đã khám nghiệm tử thi.
Khen đểu !
Một nhà nhiếp ảnh nghiệp dư được mời tới dự bữa tối với mấy người bạn, và anh ta mang theo vài bức ảnh để khoe với chủ nhà.
Cô chủ nhìn mấy bức ảnh rồi nhận xét, "Ảnh đẹp quá! Hẳn là anh phải có cái máy ảnh rất tốt".
Anh kia không nói câu gì. Lúc chuẩn bị về, anh ta bảo, "Thật là bữa tối rất ngon! Hẳn là cô có cái nồi rất tốt".
Kính sát tròng
Ông chủ Công ty nọ không may bị tai nạn, bị mất bên tai trái. Một ngày kia, ông ta có một cuộc phỏng vấn với 3 ứng cử viên sáng giá. Người đàn ông đầu tiên biết rõ những gì công ty đang cần và tỏ ra rất xuất sắc trong suốt buổi phỏng vấn.
Tới câu cuối cùng, ông chủ hỏi:
- Anh có nhận thấy tôi có gì khác thường không?
- Tại sao không, thưa ông. Tôi đã cố tình lờ đi nhưng không thể không nhận ra rằng ông không có lỗ tai trái. - Người thứ nhất tự tin trả lời.
Ông chủ tức giận và không nhận anh ta.
Người thứ hai là một phụ nữ, cô ta tỏ ra còn xuất sắc hơn người thứ nhất. Nhưng khi ông chủ hỏi cô ta câu hỏi cuối cùng tương tự thì cô ta cũng trả lời :
- Vâng, ông không có lỗ tai.
Ông chủ tức điên và tống cổ cô ta ra ngoài.
Người thứ ba là một cậu sinh viên vừa ra trường, thông minh và đẹp trai. Anh chàng tỏ ra rất có tương lai về công việc kinh doanh.
Nhưng ông chủ vẫn hỏi câu cuối cùng:
- Anh có thấy tôi có gì khác thường không?
Và trước sự kinh ngạc của ông chủ, anh thanh niên thản nhiên:
- Nếu tôi không lầm, ông đang mang kính sát tròng.
- Anh quả là một người quan sát tinh tế - Ông chủ thốt lên - Tại sao anh nhận thấy điều này?
Anh thanh niên cười lăn lộn trên ghế:
- Bởi vì, thưa ông... không thể đeo kính có gọng khi không có lỗ tai ạ!