Chịu nộp tiền phạt...
04-02-2015 admin
Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu năm nghìn đồng rồi. – Một cảnh sát nhắc.
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
Người đàn ông thanh minh:
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu năm nghìn.
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!
Tím hết mình mẩy
Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!
Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.
Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:
- Em xem nè! Con chó quỷ này cắn bầm cổ anh này!
Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:
- Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!
Cứ tưởng
Còn tại công an phường Z, một cô gái trẻ mếu máo trình báo về việc bị móc mất đồ đạc tài sản khi đang tiến hành làm lễ ở ngôi chùa trên địa bàn phường, mặc dù cô đã cẩn thận đeo túi trước ngực.
- Thế nó lúc thò tay vào cô không biết à? Cán bộ CA phường hỏi.
- Dạ, em biết chứ! Nhưng em cứ tưởng nó định sàm sỡ thôi nên để yên xem sao. Ai ngờ!
Xe gì?
Truyện kể rằng có một vị giám đốc tuổi khoảng 30, rất đẹp trai, hào hoa phong nhã (chắc cũng chỉ kém ta 1 chút thôi) truyen cuoi xe gi. Anh được rất nhiều cô gái theo đuổi (lại giống ta nữa rùi). Nhất là những cô gái cùng cty.
Một ngày nọ, buổi sáng anh dậy trễ (do đêm wa tiếp mấy ẻm đến gần sáng) nên anh lật đật thay quần,thay áo rùi cắm đầu lái chiếc mẹc đến cty. Vừa vào cty thì cô thư ký bỗng nhìn anh cười nói:”Gara của giám đốc wên đóng cửa kìa”.
Nghe vậy anh tưởng thật bèn cắm đầu chạy ra gara xem vì sợ mất xe. Nhưng lại thấy cửa gara đã đóng rùi mà, sao cô thư ký lại nói vậy? Đang ngơ ngẩn k hỉu thì anh nghe… mát mát phía dưới, cúi đầu nhìn xuống thì… ô hô, mặc quần quên kéo phéc-mơ-tuya.
Đỏ bừng cả mặt, chẳng bít có bị cô thư ký thấy “hàng” không? Anh lúng túng lại gần cô hỏi nhỏ:” em ơi… hồi nãy đó… a quên đóng cửa gara… em… em… có thấy chiếc mercedes của tôi không… hix… hix…”
Cô thư ký tủm tỉm cười: "Dạ không ạ! Em chẳng thấy chiếc mercedes nào cả, chỉ thấy chiếc xe bò kéo rơm thui hà!"