Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

24-03-2015

Đứa con gái tâm sự với mẹ:

- Anh chàng ở đầu phố hễ thấy con đi đâu là lẵng nhẵng bám theo khiến con rất bực!

- Vậy sao con không tìm cách cho hắn ta tự động rút lui?.

- Con đã cố gắng nhưng không hiệu quả.

Bà mẹ nhìn con gái và nói:

- Lần sau, muốn nó không quấy rầy, con hãy bước vào một cửa hàng nữ trang nào đó!.

Một nữ diễn viên trẻ tâm sự với bạn:

- Tối qua, ông đạo diễn bất ngờ bấm chuông phòng tớ vào lúc nửa đêm.

- Cậu đã phản ứng thế nào?.

- Lúc đó, tớ chỉ kịp quàng tấm khăn ra mở cửa. Cậu có biết ông ta mang gì đến cho tớ không? Một chuỗi ngọc trai! Sau đó, tớ nói: "Tôi không thể nhận món quà này. Ông xem tôi là gái làm tiền hay sao? Vì chuyện đã như thế này, tôi không muốn nhìn mặt ông nữa".

- Thế ông ta bảo sao?.

- Chẳng nói gì mà chỉ lẳng lặng tắt đèn.

 Trong quá trình tiến hành tập sự cho hôn lễ, chú rể bí mật tiếp cận vị mục sư và đưa ra lời đề nghị.

- Tôi sẽ đổi 100 đô la lấy việc bỏ các từ "yêu thương, tôn trọng, vâng lời và chung thủy với cô ấy mãi mãi" trong lời thề kết hôn.

Vị mục sư đồng ý và nhận lấy 100 đô la với vẻ hài lòng.

Hôm sau, vào buổi lễ chính thức, vị mục sư nhìn thẳng vào mắt chàng trai, mỉm cười nhẹ nhàng và chậm rãi nói:

- Chàng trai, bạn có hứa sẽ luôn sẵn sàng phủ phục mình trước mặt cô gái đứng trước mặt đây, vâng theo mỗi mệnh lệnh của cô ấy, mang đồ ăn sáng đến bên giường cô ấy vào mỗi buổi sáng trong suốt cuộc đời sau này của bạn. Đồng thời thề trước mặt Chúa sẽ không bao giờ thèm nhìn bất kỳ người phụ nữ nào khác cho đến khi cả hai không còn trên cõi đời này nữa không?

Chú rể nuốt nước bọt và nhìn xung quanh, đáp lại bằng một giọng rất nhỏ nhẹ:

- Vâng.

Sau nghi thức, chàng trai ngay lập tức bám chặt lấy vị mục sư và rít lên:

- Tôi nghĩ chúng ta đã có một thỏa thuận?

Lúc này, vị mục sư mới đặt lại vào tay chú rể tờ tiền cũ và thì thầm:

- Cô ấy đã đưa ra một lời đề nghị tốt hơn.

Các bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường".

Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.

Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.

Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.

Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.

Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.

Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Bệnh của giáo sư (Tạo ngày: 1422607665)

2. Hỗ trợ khách hàng (Tạo ngày: 1422847421)

3. Hâm nước mắm (Tạo ngày: 1422847905)

4. Đất nứt con bọ hung (Tạo ngày: 1422929771)

5. Phát minh của Việt Nam (Tạo ngày: 1422958705)

6. Tâm lý dân tộc các nước (Tạo ngày: 1422959155)

7. Suýt bị cắt "của quý" (Tạo ngày: 1423016927)

8. Rắm của con đấy ạ (Tạo ngày: 1423107221)

9. Vợ yêu quý của anh  (Tạo ngày: 1423122261)

10. Tiện ích của.... nước (Tạo ngày: 1423122612)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: