Bài văn bất hủ của học trò - Tả cô giáo
06-09-2018
Cô giáo em có làn da trắng mịn như da em bé. Cổ của cô dài 3 mét giống như con gà nhà em. Trán cô có nhiều nếp nhăn bởi vì cô thức khuya để soạn giáo án cho chúng em học. Đôi bàn tay sần sùi nhưng hơi lòng thòng vì cô viết bảng nhiều quá. Cô thường nói với chúng em là: "tụi em là lũ ngu lâu dốt bền khó đào tạo". Em rất yêu cô giáo em.
Bài văn bất hủ của học trò - Tả về cô giáo mà em yêu quý
Cô giáo em rất đẹp. Cô có vầng trán cao thể hiện sự thông minh. Mái tóc cô dài thướt tha như dòng nước. Nhưng em thích nhất vẫn là cái răng nanh của cô, nó làm cho nụ cười của cô thêm phần quyến rũ. Cô còn hay đọc tập làm văn cho tụi em chép nữa.
Bài văn bất hủ của học trò - Tả bác nông dân
Mới tờ mờ sáng tiếng gọi nhau í ới rủ nhau dậy đi làm đồng. Bác nông dân cạnh nhà em giục trâu ra đồng cày ruộng. Tiếng thúc giục trâu đi nào, vắt vắt. Càng về trưa bác nông dân càng thấm mệt, mồ hôi bác đổ ra như tắm, chắc trâu cũng nóng lắm, tai nó vẫy phành phạch liên hồi, đuôi nó kéo nước vỗ bạch bạch trên lưng, bóng thu dồn về chân, lúc này cả người và trâu thi nhau thở hồng hộc.
Bài văn bất hủ của học trò - Kể lại câu chuyện An Dương Vương xây thành Cổ Loa
Xưa, vua An Dương Vương xây thành ốc, xây lên lại đổ, xây mãi lại đổ. Vua ngửa mặt mà than: "Xây thành này biết mấy mà xong". Rùa thần chìa cho vua một móng bảo: "Giặc đến lấy móng mà bắn, thua lên núi mà đóng"…
Trước
Tiếp theo