Bài văn bất hủ của học trò - Tả một người em mới gặp mà gây lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với em
06-09-2018
Tuần trước, em đi mua xôi trên đường Đồng Đen. Bà chủ bán xôi gây rất nhiều ấn tượng trong lòng em. Bà ấy cao khoảng một mét năm mươi. Tóc bà bạc trắng. Da bà nhăn nheo như bà cụ, nhưng em thấy bà vẫn còn rất khỏe. Vầng trán cao, có nhiều nếp nhăn mờ. Mắt bà đã mờ, có tròng trắng như người mù. Mũi bà tẹt. Má bà hồng hào. Gò má căng tròn như được bôi phấn hồng. Đôi môi đỏ hồng, mỏng phớt như tô son. Hàm răng bà rụng gần hết, nhưng bà đã đeo răng giả. Trên miệng có một nốt ruồi tinh tú. Khi em kêu bà bán cho em một gói xôi, bà mỉm cười lấy muỗng múc xôi vào hộp, bỏ nhân vào trang trí. Khi làm xong, bà nhẹ nhàng nói giá xôi. Em trả tiền cho bà. Bà thối lại tiền cho em. Em rất thích bà bán xôi vì bà bán xôi rất ngon và bà không gian lận như những người bán xôi khác. Sau này, khi muốn mua xôi, em sẽ đến chỗ bà để mua ủng hộ.
Bài văn bất hủ của học trò - Tả về một người gương mẫu ở nơi em sinh sống
Làng em có một bác gương mẫu nhất làng, bác ấy là bác truởng thôn. Em nghe mẹ nói bác ấy ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng nhưng em thấy ngày nào bác ấy cũng vác loa để thông báo mọi việc cho xóm làng.
Bài văn bất hủ của học trò - Tả một em bé
Em bé nhà em mới 6 tháng tuổi, bé rất dễ thương và ngoan ngoãn. Mỗi khi mẹ cho bé ăn mẹ lại làm đủ trò. Ban đầu mẹ gọi anh Mèo ơi, rồi mẹ gọi anh Loa ơi, mẹ gọi anh Lịch ơi mà em vẫn quấy khóc. Thế là mẹ vừa cho bé ăn mẹ vừa nhảy múa tung tăng như con điên trên giường.
Bài văn bất hủ của học trò - Em hãy tả mẹ em
Mẹ em chân tay mốc meo vì làm ruộng. Mẹ rất thương các con. Mỗi khi đi làm đồng về mẹ đứng giữa sân gọi to: "Chúng mày đâu", mấy chị em vội chạy ra. Mẹ vén áo, rũ cạp quần những con cua đã vặt càng, những con ốc rơi ra lộp bộp. Chúng em vội vàng nhặt chạy vào bếp nướng lên thơm lừng.
Trước
Tiếp theo