Truyện 64
17-03-2015 admin
Lại nói tiếp về Hứa Chử, Điển Vi + thêm Trương Liêu.
Tào Tháo tốn bao nhiêu tiền để nuôi báo cô 3 thằng ăn hại suốt ngày chỉ biết chat, karaoke và gái... nhắc nhở dọa nạt mãi chúng nó mới bỏ được để chuyển sang nghiện (???) Sốc quá Tháo dọa nếu 3 thằng Ngu không cai thì sẽ đem bán sang Trung quốc à nhầm Việt Nam làm cửu vạn. Thế mà 3 thằng còn đồng thanh trả lời: Bán thì bán đi, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được, cai thì phí. Pó tay, Tháo bèn cho 3 thằng lên chốt để đối đầu với quân Thục.
3 thằng trên chốt không net, không gái, không karaoke... chỉ có rượu nên suốt ngày tranh cãi xem ai Ngu nhất. Từ đấu khẩu đến đấu súng cuối cùng Hứa Chử, Điển Vi, Trương Liêu mới quyết định được thằng Ngu nhất là Tào Tháo (???) còn 3 thằng ngu như nhau.
Trương Liêu: Thôi, IQ đã bằng nhau thì chúng ta thi sức xem thằng nào trâu chó hơn.
Hứa Chử, Điển Vi: Oh, yeahhhhhhhh.... i m coming...(???)
Trương Liêu: Chúng mày có thấy 5000 quân tiên phong của Thục kia không, tao chỉ cần 10 phút là đánh tan chúng nó và chém đầu tướng mang về. Nói xong Liêu đơn thương độc mã lao vào quân địch, đúng 10 phút sau Liêu người đầy máu quân thù tay cầm đầu tướng địch oai vệ lết về.
Hứa Chử: ôi zoi, muỗi... đánh như mày cẩn thận lấy HIV thì khôn, chúng mày thấy 1 vạn quân địch đằng sau không? tao chỉ cần 5 phút là có đầu tướng rồi, nói xong cầm phóng lợn lao đi. 5 phút sau Chử cũng oai vệ lết về tay cầm đầu tướng nhưng máu chỉ dính trên vũ khí.
Chử đang nghênh mặt thì Điển Vi loạng choạng đứng lên nói: Trình các chú. Các chú thấy thành kinh châu không? tao chỉ cần 5 phút là cướp thành chém đầu thằng Zu mang về.
Hứa Chử, Trương Liêu: bố cái thằng dở hơi ăn cám lợn, say như mày thì đánh ai.
Điển Vi cười khẩy rồi cầm súng (???) lao đi... chưa được 1 phút đã thấy Vi loạng choạng bước vào, mặt mũi đầy máu, răng môi lẫn lộn.
Hứa Chử, Trương Liêu: ủa cắm mấy cái mô tơ vào đít mà nhanh thế? mặt mày ghê quá, thế đầu thằng Zu đâu???
Điển Vi: Chúng mày có thấy cái cột điện đằng kia không???
Hứa Chử, Trương Liêu: Thấy, nhưng sao???
Điển Vi: Tao nhắm mắt nhắm mũi chạy nên không để ý mới nhục chứ.
Truyện 65
Lại nói về A Đẩu.
Lưu Bị tung hoành thiên hạ uy danh lừng lẫy, lô đề cờ bạc, đâm thuê chém mướn, trốn nợ, đua xe đi tù nói chung là linh tinh quyền... mỗi cái là chưa có người nối dõi.
Lưu Bị: ê Hoa đà, tại sao vợ tao vẫn chưa có con vậy???
Hoa đà: Ặc ặc, vợ mày sao mày hỏi tao???
Lưu Bị: á, tao nhét bao nhiên tiền vào mồm mày để mày chữa trị bệnh hiếm muộn cho vợ chồng tao mà sao vẫn chưa thấy gì???
Hoa đà: Tao đã bảo rồi, nếu vợ mày đi triệt sản còn mày đi thắt... cổ tự tử thì chắc chúng mày bi giờ có đủ 1 đội bóng rồi (???)
Lưu Bị: Oan nghiệt oan nghiệt, chắc do tao nhân đức quá nên trời phạt, thời trai trẻ tao đi xây nhà trẻ khắp nước Thục thế mà giờ đây làm vua lại chưa có con. Thôi được tao nghe mày, nhưng ngược lại 1 chút, tao đi triệt còn vợ tao đi thắt.
Tin tưởng vào lang băm nổi tiếng cuối cùng cũng được trả giá (???)
Hoa đà: haha, thấy chưa? báo cho ku là ku sắp được làm bố đó. Nhưng đứa trẻ do bị ảnh hưởng từ bệnh thiếu muối i ốt trên toàn nước Thục nên không được bình thường lắm.
Lưu Bị: no, pờ rô bờ lầm (tạm dịch: không vấn đề) có con là sướng rồi, tao vẫn yêu nó, dù nó có làm sao.
Hoa đà: but nó don`t have chân.
Lưu Bị: ặc ặc, thôi không sao, không chân thì ngồi xe lăn giống thằng Khổng, càng sì tin.
Hoa đà: but nó cũng don`t have tay...
Lưu Bị: trời... thôi không tay đỡ tốn tiền chat mà về sau nó cũng không phải nói bó tay luôn. Vua thì cần đếch gì chân tay, có cái mẹt ngồi đó nói liên thiên như tao là được.
Hoa đà: nhưng nó cũng không có cả mẹt luôn, hic hic... nó không mặt không chân, tay nói chung nó chỉ là 1 cái tai rất to.
Lưu Bị gần xỉu: oh, my god... không thể kinh khủng hơn... nhưng không sao, thế mới là con tao. không đụng hàng (???) tao sẽ hát ru nó bằng các bài karaoke thời trẻ tao vẫn hát.
Hoa đà: Còn điều cuối cùng nữa thưa chúa công... thật không may, con ngài lại bị điếc.
Lưu Bị xỉu hẳn............................................. ..................................
Truyện 66
Lại nói tiếp về A Đẩu.
Lưu Bị đi matxa về thì lại gặp 1 thằng bẩn thỉu trông như thằng ăn cắp đang ngồi trong nhà. Định kêu cứu nhưng với bản lĩnh của bậc vương giả Lưu Bị bình tĩnh bước vào nói.
Lưu Bị: Ê A Đẩu, mày đang làm gì thế con???
Thằng bẩn thỉu: trời, sao cha tài thế... vẫn nhận ra con cơ à???
Lưu Bị: ôi zời... để tao đoán tiếp đây này... thứ nhất: mày vừa đi Chat về, thứ hai sau khi chat mày lai đánh nhau đúng không???
A Đẩu: óe, đúng là bố của con có khắc, sao bố tài thế? đoán đâu trúng đó, con nói thật, với tài của bố thì làm vua làm đếch gì, đi bán kết quả là kiếm bộn rồi.
Lưu Bị: ôi, sao mày ngu thế? lúc nào mày chả đi chat, mà đi chat thì lúc nào chả gây sự đánh nhau, mà đánh nhau lần nào về bố mẹ cũng không nhận ra mày luôn. Đến thằng ngu hơn tao còn đoán được nữa là tao. Mà mày lại đánh nhau với thằng Trương Bào đúng không???
A Đẩu: trời, đoán đúng tập 3, father đoán quá đỉnh luôn, bố cho con xin 1 số đi sắp hết giờ lô rồi.
Lưu Bị: mịe, thì chỉ có nó mới khiến mặt mũi mày trở nên trìu tượng thế này, tao đã dặn bao nhiêu lần rồi, có đánh nhau thì kiếm thằng nào yếu sinh lý mà đánh, đụng ngay thằng Trương Bào, lại mất 1 rổ tiền trồng răng cho mày rồi thằng ngu.
A Đẩu: thì thằng Trương Phi bố nó cũng dặn nó thế nên nó chỉ tìm con gây sự chứ có dám gây với thằng Quan Hưng đâu.
Lưu Bị: Ặc ặc... mà tao đã dặn rồi, có mất bình tĩnh thì phải đếm đến 100 để lấy lại bình tĩnh nếu đếm xong vẫn a cay thì động thủ cũng chưa muộn mà thằng Ngu.
A Đẩu: Có ông ngu thì có, đang đếm thì đã ăn 1 sê ri vào a lô rồi, vì thằng Trương Phi bố nó chỉ dặn nó đếm đến 50 thôi.
Truyện 67
Lại nói về Lão Khổng.
Lão Khổng tự ví mình thông minh không kém Quản Nghị, Nhạc Trọng... thế nhưng ở nước Thục chỉ làm đến chức Khí tượng thủy văn tiên sinh và Kết quả đê đại học sĩ.
Khổng tự nhủ: mịe, thông minh vốn sẵn tính trời như ta mà chưa được trọng vọng xứng đáng, suốt ngày chỉ soi lô và đọc dự báo thời tiết. Dù sao ta cũng luôn luôn học 3 năm 1 lớp nên vốn kiến thức mênh mông như núi Thái Sơn (???), thế mà bọn ngu nước Thục lại không biết tận dụng... mịe, cay thật, thử tìm cả nước Thục xem có con lợn nào thông minh hơn ta không!!! thôi được, ta sẽ dùng IQ để kiếm 1 chức tước xứng đáng.
Nói là làm và không bao giờ suy nghĩ là phong cách của lão Khổng. Lão Khổng bèn rủ A Đẩu đi chơi rồi tiện tay quăng cháu nó xuống sông trường giang uống nước giải khát rồi tiện chân lao xuống cứu.
Hành động xả thân cứu chúa trong dòng nước chảy lập lờ này được cả nước thục ca ngợi... 1 con người vừa ngu si vừa đần đồn (???)
Hôm sau Lão Khổng bắt ngựa ôm vào cung để nhận ban thưởng thì gặp Lưu Bị đang khóc như chưa bao giờ được... cười!!!
Lưu Bị nói trong nước mắt: Lão Khổng, nhà người không quản hiểm nguy cứu chúa, thật quá ngu đần ý lộn dũng cảm. Ta sẽ trọng thưởng ngươi xứng đáng, tiện đây ta báo cho ngươi 1 tin vui và 1 tin buồn.
Khổng Minh tranh thủ làm hàng: Trời chuyện nhỏ như con thỏ mà cũng phải cám với chả ơn, thôi có tiền cứ đưa em cũng được, mà 2 tin như thế nào thế nhẩy???
Lưu Bị: Tin vui là ta sẽ phong ngươi làm thừa tướng coi sóc việc cho lợn ăn do công ngươi cứu chúa.
Khổng Minh: ặc ặc... thế còn tin buồn? nói luôn để sốc 1 thể đi cha.
Lưu Bị: tin buồn là thằng con lếu láo mải chơi của tao sau khi được mày xả thân cứu lại treo cổ tự tử trong buồng tắm, chắc nó phê thuốc lắc hic hic.
Khổng Minh thản nhiên trả lời: trời nó đâu có tự treo cổ đâu... sau khi cứu ấu chúa từ dưới sông thì chính hạ thần đã treo ấu chúa lên để phơi khô đấy chứ.
Lưu Bị...... lại xỉu............................................. ..................