Truyện 69
17-03-2015 admin
Ở đông Ngô, 1 hôm, Tôn Sách và Đại Kiều cùng lên xe Buýt (Nghe nói là thuê của vợ chồng Mạnh Hoạch), 2 người chưa quen biết gì nhau. Trên xe đông đủ các tầng lớp từ Tôn Kiên tới tiều phu nên rất chật chội, Kiều tay khư khư nắm quả chuối mang đi từ nhà (Chuối này là loại quả mọc trên cây chứ ko có ý gì khác).
Tôn Sách từ phía sau nhẹ nhàng nói với Kiều:
- Thưa cô.
Kiều gắt gỏng:
- Cái gì, đang chật quá đây này.
Tôn Sách:
- Cô có thể bỏ tay ra có được ko ạ?.
Đại Kiều:
- Ô hay bỏ thế nào được, đây là bữa sáng của tôi đó.
Tôn Sách:
- Vâng,bữa sáng của cô vẫn đang ở trong túi xách của cô, còn tay cô đang nắm "bữa tối" của tôi.
Truyện 70
Nói về lần đầu gặp gỡ của Tào Phi và Nhân Thị.
Cũng ở trạm chờ xe Bus. Hôm ấy là ngày tuyển dụng lao động của Tào Tháo, Nhân Thị mặc 1 bộ váy bó hết cỡ để mong được làm thư ký cho Tào Công. Lúc xe tới, Nhân Thị nhận ra rằng bộ váy chết tiệt quá chật so với cô. Hơi xấu hổ, Nhân Thị nới khóa lưng ra 1 chút nhưng vẫn ko được, Nhân Thị kéo thêm chút nữa vẫn ko được. Bực mình, Nhân Thị liền kéo hết cả khóa luôn nhưng rồi cô nhận ra rằng tất cả nỗ lực của mình nãy giờ là vô ích.
Bỗng Tào Phi từ phía sau tóm hông cô nhấc đặt lên xe, Nhân Thị quay lại:
- Cái anh này sao vậy, tôi đâu có quen anh.
Tào Phi bỡ ngỡ giải thích:
- Sau 3 lần kéo khóa quần tôi thì tôi tưởng chúng mình đã là người tri ky rùi chứ...
Truyện 71
Lại nói về Điêu Thuyền.
Tư Đồ Vương Doãn nhận nuôi Điêu Thuyền từ nhỏ hàng ngày đều cho ăn thuốc tăng trọng nên thuyền lớn rất nhanh và dậy thì cung rất sớm.
Càng lớn Thuyền càng xinh đẹp, nàng đẹp đến nỗi mỗi lần nàng ra bờ suối tắm tiên thì tất cả chim chóc quanh vùng đều bay đến ngẩn ngơ xem nàng tắm.
Chẳng mấy chốc thuyền đã tới tuổi cập kê, lúc này Vương Doãn mới nghĩ cách quay vòng vốn, ông định bụng sẽ kén cho thuyền 1 chàng rể thật giàu để kiếm lời.
Doãn suy nghĩ cả đêm mới nảy ra sáng kiến là mở cuộc thi kén rể. (thằng này khôn ko kém Lưu Bị đâu).
Thuyền vốn đẹp nổi tiếng khắp trung quốc thời bấy giờ ai ai cung đã biết tới nên người tới đăng ký tham gia đông như kiến.
Trải qua rất nhiều cuộc thi khó khăn với những môn thi như :half_life, đế chế, CM03_04, FiFa 2006 ... cuộc thi chỉ còn 2 người:
1 người là ông chủ bự giám đốc công ty, chủ tịch tập đoàn "chém vua giết chúa" họ Đổng tên Trác. giàu nhất server ý quên nhất tam quốc, mỗi tội bụng hơi to do uông bia nhiều.
1 người là Lữ Bố huấn luyện viên trưởng ủ su đầu ngu quốc gia, anh chàng này trẻ tuổi, đẹp trai, mỗi tội ko có tiền.
2 người đều ngang tài ngang sức. ko thể phân biệt cao thấp được.
Vương Tư Đồ thì khoái Đổng Trác vì tay này lắm tiền tha hồ thu lại vốn.
Điêu Thuyền thì lại kết mô đen Lữ Bố đẹp trai khoai to, vì vậy mới xảy ra tranh cãi giữa 2 bố con.
Điêu Thuyền: kén chồng là chồng của con con thích lấy ai là quyền của con.
Vương Doãn: ko có công tao hàng ngày cho mày ăn cám lợn trộn thuốc tăng trọng thì liệu giờ này mày có phổng phao xinh đẹp được thế này ko? có mà xấu như ma chó nó lấy chứ à? tao bỏ tiền ra nuôi mày phải cho tao gỡ vôn mới chứ!
Sau 1 hồi tranh cãi 2 người mới đưa ra quyết đinh là sẽ tổ chức thêm 1 cuộc thi cuối cùng đó là thi 3 môn phối hợp gồm có:
- Leo núi.
- Cưỡi ngựa.
- Và bơi.
Sau 1 hồi kèn đám ma do Vương Doãn thổi 2 chàng bắt đầu cuộc thi sau 2 chặng đầu tiên 2 chàng có vẻ cân tài cân sức, nhưng đến chăng cuối do lợi thế về tuổi tác Lữ Bố dần dần bứt phá. Vương Doãn thì lo lắng còn Điêu Thuyền thì vui mừng khôn tả. Nàng bèn nảy ra một kế để khuyến khich người yêu. Cứ mỗi 1 nhịp bơi của Bố là thuyền lại tự cởi 1 món đồ trên người mình ra. Chẳng mấy chốc nàng đã chẳng khác gì lúc mẹ nàng sinh nàng ra cả, không một mảnh vải che thân nàng vẫy tay cổ vũ người tình trong mộng. Nhưng thật kỳ lạ! càng bơi bố càng yếu sức cuối cùng thì bó để Trác vượt qua và giành chiến thắng. Điêu Thuyền tức quá mới ra tát Bố 1 phat rồi chửi:
- Tôi đã cổ vũ anh như thế sao anh lại thua lão già họ Đổng kia?
Lữ Bố phân bua:
- Anh đã cố hết sức nhưng gần tới đích thì bị vướng phải rong.
16 bài học xương máu rút ra từ tam quốc diễn nghĩa!
1. Kinh nghiệm của Lưu Bị cho ta thấy, CEO hoàn toàn có thể bắt đầu từ việc bán hàng vỉa hè.
2. Kinh nghiệm của Gia Cát Lượng cho ta thấy: Đôi khi vào doanh nghiệp tư nhân còn có đất phát triển hơn vào doanh nghiệp nhà nước.
3. Kinh nghiệm của Lã Bố cho ta thấy: Nhảy việc quá nhiều sẽ dẫn đến không còn ông chủ nào dám nhận.
4. Kinh nghiệm của Bàng Thống cho ta thấy: Vẻ ngoài xấu xí quá sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả khi đi phỏng vấn xin việc.
5. Kinh nghiệm của Mã Tốc cho ta thấy: dù những chuyên ngành có học tanh tưởi đến đâu thì chưa chắc đã có ích khi làm việc thực tế.
6. Kinh nghiệm của Dương Tu cho ta thấy: Trong công việc , nếu luôn tỏ ra cao minh hơn lãnh đạo, tất sẽ chết thảm.
7. Kinh nghiệm của Tào Tháo cho thấy: Muốn làm ăn được trên thị trường, trước tiên phải đề cao chính sách của Nhà nước. Muốn làm doanh nghiệp của mình lớn mạnh thì phải không ngừng hợp nhất các doanh nghiệp khác vào và đè bẹp các hộ kinh doanh cá thể.
8. Từ cuôc đời của Đại Kiều, Tiểu Kiều có thể rút ra, đàn ông vừa có tiền, vừa có tài, vừa đẹp trai thường sẽ không thể cùng bạn đi tới cuối cuộc đời.
9. Từ gia đình Tư Mã ta thấy: đi làm thuê cho người khác, chẳng thà tự mở công ty cho riêng mình.
10. Cuộc đời của Hoàng Trung cho ta thấy: tuổi tác không thành vấn đề, quan trọng là thực lực. Đừng coi thường nhân viên già. Đôi khi họ làm còn tốt hơn nhân viên trẻ.
11. Kết cục của Trương Phi cho ta thấy: Phải đối xử tốt với nhân viên, nếu chỉ suốt ngày đè nén áp bức, chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả, họ có thể bỏ việc tập thể hoặc nhảy việc.
12. Từ câu chuyện ba lần tới lều tranh, ta thấy: một người có bằng cấp hay kinh nghiệm làm việc hay không không quan trọng, cái chính là phải biết tự quảng cáo bản thân mình, nâng cao danh tiếng của mình, đến lúc đó tự dưng có người tìm đến nhà, mời đi làm với mức lương cao, đồng thời cũng không được quên làm bộ làm tịch để nâng cao giá trị bản thân mình.
13. Kinh nghiêm của Trần Cung cho ta thấy: Ông chủ muốn tìm nhân viên tốt đã khó, nhân viên muốn tìm ông chủ tốt để cống hiến còn khó hơn.
14. Kinh nghiệm của Hoa Đà cho ta thấy: chỉ có kỹ năng chuyên ngành thôi chưa đủ. Quan trọng là phải được nhà nước chứng nhận, đủ giấy tờ hợp pháp, phải qua được những thí nghiệm lâm sàng. Những phòng mạch tư nhân hay thầy thuốc rong nói chung không thể tin được.
15. Câu chuyện Tào Tháo mời Từ Thứ cho ta thấy: trong cuộc cạnh tranh khốc liệt tìm nhân tài, có thể không từ một thủ đoạn nào cả. Cho dù mời người đó đến công ty ăn lương không, chẳng phải làm gì cả, còn hơn là để anh ta làm việc cho đối thủ, ảnh hưởng đến tiền đồ của công ty mình.
16. Kinh nghiệm của Mã Siêu cho ta thấy: Nếu không tự kinh doanh được một mình thì tốt nhất nên tìm ông chủ nào đó mà làm công.
-ST-