Bài ca Nghiệp đoàn rửa chén
06-09-2018
Những ai bị vợ hiếp hà Nấu cơm rửa chén quét nhà kinh niên Mau cùng kết hợp họp liền Nghiệp Đoàn Rửa Chén ký tên vô đoàn Cùng nhau tương trợ kết đàn Đình công bãi thị đập bàn đập niêu Bao nam lao động tiêu điều Giờ đây “giải phóng” dẹp điều tai ương Liệu hồn mấy ả cô nương Nghiệp Đoàn sức mạnh phô trương phất cờ Phen này quyết chẳng ngu ngơ Nhất tề nổi dậy niềm mơ bao ngày!… Được thì nở mặt nở mày Không thì phơi xác banh thây ngoài đồng Tiêu Tương nợ kiếp anh hùng Sông sâu anh nhảy quyết không dọn nhà Bia tươi rửa hận đàn bà Suốt đời rửa chén chẳng thà hy sinh Lòng anh đã sớm bất bình Từ khi kí kết cảm tình với em Tưởng rằng mặc sức lem nhem Ai ngờ vỡ mộng giữa đêm không đèn Ánh trăng chưa dứt bên thềm Nàng lôi anh dậy gấp mền gấp chăn Lại còn la ó cằn nhằn Bắt anh xuống bếp nấu ăn cho nàng Còn nàng sửa soạn đoan trang Kịp giờ để dến cửa hàng shopping Lúc anh đi đứng thưa trình Không nàng nổi trận lôi đình nguy to Trước giờ anh vẫn đắn đo Nhưng không dám nói lý do với nàng Bây giờ đã có Nghiệp Đoàn Hợp quần sức mạnh gấp ngàn mấy em Thế như lửa đốt kà-lem Có ngon chống mắt mà xem bàn cờ Các cô dừng có ong-đơ Mau mau đổi tánh về thờ quân phu
Em ước chồng
Em ước chồng em như giáo viên "Trả bài" anh nghĩ đến thường xuyên Đêm về cứ thế không cần nhắc Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.
Em muốn chồng như bác sỹ cơ Chả cần văn vẻ, chả làm thơ Cứ vào là bắt cởi quần áo Nhanh gọn để em khỏi phải chờ.
Em lại ước chồng giống phi công Máy bay anh lái cứ như không Tọa độ chỗ nào anh rõ hết Khỏi phải lò mò, đỡ mất công.
Em thích chồng như thợ điện nè Rất giỏi lần theo những cái khe Mỗi khi anh cắm vào trong ổ Máy móc theo nhau chạy phè phè.
Em cũng muốn chồng giống sỹ quan Súng ống luôn luôn được sẵn sàng Anh bắn phát nào ra phát đấy Trăm lần trăm trúng, nghĩ mà ham.
Em thích chồng như một chuyên gia Chứng khoán kinh doanh rất tài ba Khi lên, khi xuống, khi trồi sụt Quy luật anh thông, khỏe đến già.
Em ước chồng như sếp ngân hàng Luôn nhắc người ta nhớ kỹ càng Nếu mà rút sớm thì sẽ thiệt Lợi ích đôi bên giảm rõ ràng.
Vẫn biết mỗi nghề một hay riêng Quan trọng chồng em phải thật siêng Mỗi nghề học lấy vài ưu điểm Như kể trên này, ắt lên tiên.
Thơ tình yêu chăn gối
Đã là người bạn trăm năm Tránh sao những lúc ăn nằm với nhau Kim đâm vào thịt thì đau Thịt đâm vào thịt, nhớ nhau suốt đời Vậy nên cậu hãy nhớ lời Xếp hình là chuyện muôn đời vẫn nên Nó xua đi những muộn phiền Nó là hành động gắn liền tình yêu Thế nên không ít thì nhiều Cũng lên lắp ghép thì yêu mới bền Không nên phân biệt dưới trên Lúc xuôi lúc ngược, lúc nên khoan, dồn Yêu nhau bằng cả tâm hồn Yêu nhau bằng lưỡi, bằng l.. bằng tay
Xét về cái chuyện văn chương Chung quy cũng để lên giường mà thôi Người hay thi phú ở đời Trai thời dâm đãng, gái thời lẳng lơ Như ông Bá Hổ giỏi thơ Một mình chín vợ, mối tơ lạ thường Rồi thì bà Hồ Xuân Hương Ba chồng chết cả, quả phường sát phu Như ta, là bậc chân tu Cho nên thơ mới lãng du khác thường Cõi đời, chẳng chút vấn vương Nên thơ như ngọc, lời thường như hoa Nay ngươi đọc, nên in ra Đóng trong khung kính, treo nhà mà xem Đọc ngày rồi lại đọc đêm Ắt là trí tuệ sẽ thêm rạng ngời Mỗi khi mà gái đến chơi Ngước nhìn thơ ấy, tất thời sẽ yêu.
Trẻ con ngày ấy, bây giờ
Trẻ con ngày ấy có ít môn Chạy nhảy chơi đùa trông rất khôn Bây giờ tự kỷ ngồi một xó Miết miết cười cười với ai phôn .
Bố mẹ hay khoe con thông minh Mở ai phôn ra chơi rất kinh Ngồi xó ngoan ngoãn chơi cả buổi Không chạy khắp nhà nghịch linh tinh.
Bố mẹ vừa nhàn vừa thấy hay Đưa con điện thoại là rảnh tay Kệ mẹ nó ngồi chơi một xó Bố mẹ thảnh thơi suốt cả ngày.
Rồi một ngày kia không hiểu sao Con mình ngày trước khôn biết bao Chào hỏi chơi đùa vui hiếu động Giờ cứ ngơ ngáo như thằng "ĐAO".
Chung quy cũng bởi bố mẹ thôi Vứt con điện thoại kệ nó chơi Nó giỏi công nghệ – còn mình rảnh Đến khi nó đụt – muộn mất rồi!
Trước
Tiếp theo