Bí kíp làm thơ
06-09-2018
Làm thơ mình vốn không quen
Nhưng vì…muốn quá nên xen một bài
Bài này không được quá dài
Cũng không được ngắn kẻo hoài phí công
Làm thơ phải có…màu hồng
Có mây,có gió bềnh bồng lướt bay
Làm thơ phải có mê say
Đã làm là suốt đêm ngày không thôi
Không nên chỉ biết viết,ngồi
Phải ra ngắm cảnh,nhìn trời…lấy thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Học bài thì khó,làm thơ rất vào
Mỗi khi cảm xúc tuôn trào
Chính là đất nặn để "nhào" ra thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Nói gì thế nhỉ?Ơ ơ…hết rồi
Chú ý quan trọng : Đây không phải là bí kíp thật. Bạn nào làm theo là thành thơ…dở hơi ăn canh mồng tơi đó!
Việc học
Lúc bé, nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học.
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ngủ.
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại.
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi.
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi….
Lớn lên mới biết, càng học càng ngu
Tiền và vợ
Còn tiền… vợ nói líu lo, Hết tiền thì… vợ hét, "ho" suốt ngày! Còn tiền… vợ hiền như nai, Hết tiền… vợ mắng như nài quản voi! Còn tiền… nhỏ nhẹ, hẳn hoi, Hết tiền… vợ réo như còi hỏa xa! Còn tiền thì… vợ hiền hòa, Hết tiền… vợ dữ như là chằn tinh! Còn tiền… vợ gọi: "Anh… anh", Hết tiền… vợ gắt như chanh không đường! Còn tiền… tình thương… mến thương, Hết tiền… vợ đạp rớt giường như chơi!!!
Nàng...
Thuở xưa ta vốn hiền lành Từ ngày lấy vợ, trở thành… hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây thơ Sau khi xuất giá thành cô… xếp sòng Suốt ngày cứ oán trách chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì…
… Khổ thân cho kiếp tu mi Sa chân lấy vợ khác chi đi tù Lưng thì mỗi ngày một gù Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu Ngày xưa trông giống Triển Chiêu Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.
… Ngày trước nàng dạ, nàng thưa Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh Anh tưởng hoa nở trên cành Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa "Lời nói không mất tiền mua…" Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau.
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu Nàng mang chứng bệnh cứng đầu… lặng câm Cái mặt thì cứ hầm hầm Nàng trợn một cái, ta… bầm mấy hôm Nhớ xưa… chỉ buồn tủi hơn!
Trước
Tiếp theo