Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

09-05-2015

Có ông thầy ngoài Bắc vào đất Ðồng Nai dạy trẻ con học. Học trò quen rồi cũng học đặng ít tiếng. Bữa nọ đương uống trà, mới ra đối rằng: "Chén bé".

Trò nộ lanh, thầy đó có cái tôi, mới đối: "Bát to".

Thầy khen hay.

Trò kia ngụ ý tiếng "Bát to", mới đối rằng: "Cha già".

Thầy giận, bạt cho một tai chúi lúi, trò vừa đi vừa khóc mà rằng: "Bát to kia không đánh, lại đánh cha già!".

Một anh đồ kiệt đi tìm nơi dạy học. Ðường xa, người mệt, còn trong túi vài đồng, thầy vào quán ăn vài củ khoai cho đỡ đói. Thầy vừa ăn vừa uống nước ra vẻ ung dung lắm. Ăn hết củ thứ nhất, rồi củ thứ hai, thầy muốn chén củ nữa nhưng lại sợ hết mất tiền. Cái miệng vẫn thòm thèm. Nhân lúc cô hàng vào bếp, thầy vội vơ nắm khoai vắt lại bỏ vào mồm. Không ngờ, cô hàng quay ra, nhìn thấy. Thầy cố ra vẻ thản nhiên bảo:

- Ta ăn thêm vắt xôi đậu.

Cô hàng thừa hiểu, nhưng tảng lờ như không biết gì, bảo thầy:

- Vậy xin thầy giả tiền cả vắt xôi đậu.

Thầy bấm bụng đưa nốt đồng cuối cùng.

Ông thầy đồ nọ vốn tính tham ăn. Bữa ấy có người mời đi ăn cỗ, thầy mới cho một cậu học trò nhỏ theo hầu.
Ðến nơi, thầy ngồi vào cỗ, bảo học trò đứng bên cạnh. Trông thấy trong mâm cỗ còn nhiều bánh trái, bụng no nhưng thầy lại muốn bỏ túi mấy chiếc.

Sợ người chung quang nom thấy thì mất thể diện, thầy mới cầm bánh thản nhiên đưa cho học trò, bảo:

- Này, con cầm lấy!

Vừa đưa, thầy vừa nháy ra hiệu bảo cất mang về cho thầy.

Cậu học trò không hiểu được cái nháy mắt thâm thuý của thầy, tưởng thầy cho thật, liền bóc ngay ra ăn.

Thầy nhìn thấy, giận lắm, nhưng giữa đông đủ mọi người, không dám mắng.

Ðến lúc ra về, thầy vẫn còn tiếc mấy cái bánh, muốn kiếm cớ để trả thù học trò.

Khi hai thầy trò đang cùng đi ngang nhau, thầy bèn giận dữ mắng học trò:

- Mày là anh em bạn với tao hay sao mà dám đi ngang hàng với tao?

Trò sợ, vội vàng đi nhanh lên trước. Thầy lại gắt:

- Mày là bố tao hay sao mà dám đi trước tao?

Trò tụt lùi lại sau. Thầy lại quát:

- Tao có phải là thằng tù đâu mà mày phải đi sau áp giải.

Trò ngơ ngác quay lại tưa:

- Bẩm bẩm, con đi thế nào thầy cũng mắng, vậy xin thầy bảo cho con nên thế nào cho phải ạ?

Thầy chẳng ngần ngại gì nữa, hầm hầm bảo:

- Thế bánh tao đâu...?

Ông thầy kia thấy đứa học trò nhỏ cầm cái bánh bàng. Thầy rằng: "Mầy đem đây tao làm cái trăng khuyết cho mầy coi".

Thằng nhỏ không dè đưa cái bánh cho thầy, thầy cắn phứt hết nửa cái, rồi nói rằng: "Ðể tao làm trăng lặn cho mầy coi!".

Thầy vừa há miệng cắn bánh, thằng nhỏ nóng ruột lấy tay đập lại, lờ thầy cắn nhầm tay, nó khóc. Thầy dỗ rằng: "Thôi thôi, bữa nay tao tha mầy học.

Về nhà có hỏi thì mầy nói bị chó cắn nhầm tay nhé!".

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Bệnh của giáo sư (Tạo ngày: 1422607665)

2. Giàu có (Tạo ngày: 1422847108)

3. Chả giấu gì bác (Tạo ngày: 1422848215)

4. Chắc chắn là thế rồi! (Tạo ngày: 1422943781)

5. Giải noben thế giới (Tạo ngày: 1422960495)

6. Gia đinh ruồi đi chu du (Tạo ngày: 1422960662)

7. Giảng về ngựa (Tạo ngày: 1422981893)

8. Máu giang hồ vặt  (Tạo ngày: 1423121224)

9. Lạnh sun...chân (Tạo ngày: 1423188451)

10. Vova và cô giáo (Tạo ngày: 1423276128)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: