Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

16-04-2015

Đang lụi cụi chuẩn cơm trưa, thằng con trai chạy xộc xuống bảo:
Mẹ, mẹ nói dối con.
- Không, mẹ có bao giờ nói dối con đâu.
- Hôm trước mẹ bảo em Bi là một thiên thần.
- Đúng rồi, em con là một thiên thần mà.
- Thế sao con thả em từ ban công xuống mà nó không bay. @@

Một anh học trò Nghệ ra ngoài Bắc học đã ba năm. Lần này anh về thăm nhà, đi đến nhà ai, anh ta cũng nói tiếng Bắc, giọng Bắc. Một hôm cùng cha và vợ đi thăm một nhà bà con. Dọc đường thấy một người đang đào khoai lang, anh ta liền hỏi:

- Củ này củ gì?

Cha chưa kịp trả lời, vợ đáp:

- Củ anh hay chơi!

Người cha giận lắm, nghiêm mặt nói:

- Củ gì à? Củ đã nuôi mày.

Một lần khác đến thăm một nhà bà lão. Bà lão tiếp đón anh tử tế. Anh cũng hỏi bà lão bao nhiêu tuổi, sức khoẻ ra sao, rồi mùa màng năm nay thu hoạch như thế nào. Bà lão đã nghễnh ngãng tai mà anh thì nói giọng Bắc, tiếng Bắc, nên câu được câu không, bà chỉ trả lời anh qua loa cho xong chuyện.

Lúc anh ta ra về thì bà cụ trở vào nhà trong. Con chó vàng xổ ra, sủa inh ỏi và xồ vào anh ta, chực cắn.
Vốn nói tiếng Bắc đã nhỏ nhẹ, hơn nữa lại kênh kiệu, nên bao lần anh ta nói: "Chó nó cắn" mà bà lão vẫn không nghe. Cho đến con chó làm già, anh ta phải hét lên bằng tiếng Nghệ:

- Chó cắm tui vơ bà!

Lúc đó bà lão mới nghe. Bà liền chạy ra đe chó, anh ta mới về được.

Lại có một thầy đồ Nghệ khác làm gia sư cho một nhà nọ. bên cạnh nhà này có một chị hàng xóm goá chồng song còn trẻ đẹp, mặc dù đã có một cháu gái.

Thầy đồ ta muốn gạ gẫm đã gửi một bài thơ như sau:

Hỏi chị hoe này có biết không?
Cái xuân là cái thế gian chung
Coi chừng thói nguyệt còn ghê gớm,
Sao nỡ buồng hương để lạnh lùng.
Tại số, tại duyên hay tại phận,
Thương con, thương của hoặc thương chồng?
Hằng Nga chắc đứng trong trăng mãi,
Nào như chú Cuội cũng tình xong.

Một thầy đồ Nghệ ngồi dạy học ở Hà Nội, thường dạo chơi phố Hàng Ðào, thấy cô hàng bán thuốc bắc xinh đẹp, có duyên, một lần đến mua thuốc đã gửi bài thơ:

Nữ trinh bán thuốc phố Hàng Ðào
Khách đến mua cô bảo thế nào
Chỉ vị trần vì đánh đã vậy
Còn như liên nhục tính làm sao
Quy thân mấy lạng xin mua cả
Thạch nhũ bao đồng chớ giá cao
Bán hạ mình ơi đừng có nghĩ,
Ung dung quân tử bắc cân vào

Cố nhiên, thầy đồ ấy ngắt nhịp sau hai hai chữ "mua cô" và nhấn mạnh các chữ vừa là tên các vị thuốc bắc như: "nữ trinh", "trần bì", "liên nhục", "quy thân", "thạch nhũ", "bán hạ", "quân tử", vừa với dụng ý trêu ghẹo một cách thông minh.

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Vì sao nàng thi rớt thanh lịch? (Tạo ngày: 1422607708)

2. Khi microsoft mở quán bar (Tạo ngày: 1422847364)

3. Ai sợ ai? Việt Nam? (Tạo ngày: 1422947111)

4. Chuyến bay định mệnh (Tạo ngày: 1422960361)

5. Khỏa thân đón tàu hỏa (Tạo ngày: 1423017316)

6. Vị tể tướng trung thành (Tạo ngày: 1423035496)

7. Thần đèn (Tạo ngày: 1423121852)

8. Song kiếm hợp bích (Tạo ngày: 1423188320)

9. Gã khờ trúng xổ số (Tạo ngày: 1423233723)

10. Ngắm vợ khỏa thân... (Tạo ngày: 1423236537)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: