Truyện 28
09-02-2015 admin
Lại nói về Hứa Chử
Một hôm Hứa Chử ngồi nói chuyện với Điển Vi.
HC : Tao với mày đều là anh hùng mà ko gặp thời, suốt ngày làm osin cho thằng Tháo thật phí đời trai trẻ, tao nhớ ngày xưa đánh giày, bán báo, ăn cắp vặt, tiêu diêu tự tại mà thèm quá.... Hay tao với mày viết đơn xin nghỉ việc rồi đi dạy thú kiếm tiền qua ngày ok??
ĐV : forget mother go (tạm dich : quen mẹ nó đi) Mày bị té giếng hay điện giật mà tự nhiên đòi đi dạy thú?? mà thú gì??
HC : Trình tao và mày phải dạy chúa sơn lâm mới oách.
ĐV : Mie, mấy con sư tử Hà đông nhà mày còn chưa dạy được mà đòi dạy sư tử thật.
HC : mày cứ nói thế, tao toàn bắt con vợ tao phải quỳ đấy.
ĐV : lolz, thì nó phải quỳ thì mới lôi được mày ở gầm giường ra chứ, thôi được để tao kiểm tra khả năng của mày.
Nêu bây giờ 1 con sư tử nhảy bổ vào mày thì sao?
HC : tao vác ghế phang nó ngay.
ĐV : nếu nó vồ nát ghế??
HC : thì tao vác dao chém nó luôn.
ĐV : nhỡ nó cắn nát dao??
HC : thì tao cầm cung bắn nó.
ĐV : nhỡ cung gẫy???
HC : thì tao nhặt phân ném vào mặt nó rồi chạy chứ sao?
ĐV : ặc, phân??? phân ở đâu ra??? mà nếu ko có phân thì làm sao nhi?
HC : mày ngu thế, nếu con sư tử nhảy vào tao, vồ nát ghế, cắn nát dao, mà cung lại gẫy thì tao đảm bảo với mày lúc đó sẽ có phân.
Truyện 29
Lại nói về Chu Du.
Lưu Bị vốn yêu người tài nên mở cuộc thi tuyển chọn quân sư mưu đồ việc lớn. Nghe thông báo tuyển người, 2 dũng sĩ diệt gia đình là Chu Du và Khổng minh rủ nhau tới phỏng vấn.
Chu Du : may quá, tao tưởng phải đặt nốt con ngựa của ông già tao để trả nợ rồi..tao với mày cố gắng thi đỗ để có thằng nuôi báo cô anh em mình...Bọn mình mặt mũi sáng sủa cộng tài hươu vượn vô đối thì ai chả thèm.
Khổng Minh vênh váo : tao ko những sáng sủa mà tối cũng sủa cơ đấy! (???)
Với IQ trên dưới 20 thì bài thi dù có khó cỡ nào thì Chu Du và Khổng Minh cũng đều nộp giấy trắng. (???)
Sau khi chấm bài, LB phán : Khổng Minh đỗ, ban cho chức Khí tượng thủy văn công công, còn Chu Du thì chim cút....
Chu Du cay cú gào lên: móa, tao có NGu kém gì nó đâu mà sao mày đuổi tao?
LB : Hai thằng ngu như nhau nhưng mày chép bài nó nên mày trượt..
Chu Du : What???( cái gì ) tao và nó đều không làm được sao mày bảo tao chép bài nó...?
LB : Câu hỏi 1+1 = ??? thằng KM trả lời là "Tao không biết"
Chu Du : thì sao??
LB : còn mày trả lời là "Tao cũng thế" đó thằng Ngu
Truyện 30
Lại nói về Điêu Thuyền
Lữ Bố bị Tào Tháo, Lưu Bị vây ráp đòi nợ rất ác liệt...phải đóng cửa thành tử thủ không dám ra ngoài.. .muốn đi toilet còn phải vào nhà vệ sinh (???) chứ không dám đứng trên thành rót xuống như trước nữa..!!!
Lương thảo cạn kiệt, đói thối mồm. Trong lúc chờ Trần Cung soi lô cày tiền để trả nợ. thì LB nghĩ ra cách tích kiệm kéo dài thời gian...
LB : Điêu thuyền nè, nếu em chịu khó tự nấu ăn, giặt giũ, quét nhà thì anh sẽ cho bon osin nghỉ việc...
ĐT : Được thôi, vậy nếu anh chịu khó đêm đêm ngủ với em thì ta có thể cho thằng Trương Liêu nghỉ việc...
Truyện 31
Lại nói về A Đẩu.
A Đẩu sinh ra đã có đặc điểm của bậc đế vương đó là bướu cổ ( thiếu i ốt)
Dù học dốt nhưng A Đẩu đã 3 lần xộ khám vì đua ngựa trái phép. Thật đúng là tài ko đợi tuổi.
Một hôm A Đẩu hỏi mẹ : Mẹ ơi con ra đời như thế nào hả mẹ...
Mother rất ngượng nên nói dối : à à thánh alla gửi con đến cho mẹ. (mẹ A đẩu theo đạo hồi)
A Đẩu : trong thời chiến loạn này thì ai bảo vệ mẹ con ta ???
Mother : à à chú Phi và chú Vũ sẽ bảo vệ mẹ con ta.
A đẩu : thế tiền để ngày ngày con đi chat, chơi game và bao gái ở đâu ra???
mother : à à chú Khổng soi lô cày đề để kiếm tiền nhét vào mồm mọi người.
A Đẩu : thế chỗ muối i ốt ngày ngày chúng ta ăn ở đâu ra.
Mother : do các bác nông dân tốt bụng trồng được ( đúng là mẹ A đẩu, thật vô cùng thông minh)
A Đẩu : oh Sít, con thì do thánh ala mang đến, chú Phi và Vũ bảo vệ chúng ta, tiền thì do Chú Khổng kiếm được, muối thì các bác nông dân cho...thế thì mẹ con ta cần thằng Lưu Bị làm đếch gì nhỉ?