Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Một lần vào quán ăn, Einstein quên kính nên không đọc được thực đơn, ông bèn nhờ người hầu bàn đọc hộ. Với cái nhìn đầy thông cảm, anh bồi ghé tai Einstein nói thầm: – Xin lỗi, tôi cũng không biết chữ như ngài.
Nữ hoàng Victoria nước Anh đôi khi cũng gặp phải sóng gió nhỏ nhặt trong hôn nhân. Tối nọ, trong hoàng cung yến tiệc linh đình. Nữ hoàng bận tiếp các vương tôn quý tộc nên đã quên bẵng chồng mình. Hoàng thân giận lắm bèn lẳng lặng quay về phòng. Vài phút sau có người đến gõ cửa, trong phòng chỉ vọng ra một giọng lạnh lùng: "Ai đấy?" Người gõ cửa uy nghiêm đáp: "Nữ hoàng đây!" Cửa không mở và mãi cũng chẳng thấy động tịnh gì. Người đứng ngoài thẹn thùng rời đi nhưng chẳng bao lâu đã quay lại. Trong phòng lại có tiếng hỏi: "Ai?" Người gõ cửa bây giờ dịu giọng xuống: "Victoria đây!" Thế nhưng cửa vẫn cứ đóng chặt. Người gõ cửa hết sức tức giận, không ngờ cả uy danh nữ hoàng cũng chẳng lấy được một cánh cửa, bèn hậm hực bỏ đi… Nửa chừng ngẫm nghĩ lại quay về gõ lần nữa. Bên trong vẫn tiếng nói lạnh lùng ban nãy: "Ai?" Lần này người gõ cửa khẽ khàng: "Vợ của anh" Và lần này cửa mở ra ngay.
Sau lần trình diễn đầu tiên vở kịch của mình tại Mỹ, Becnasô (nhà viết kịch, nhà văn nổi tiếng của Anh) gọi điện ngay cho người nữ diễn viên đóng vai chính trong vở diễn: – Thật tuyệt vời, thật vĩ đại! Người diễn viên được khen ngợi, khiêm tốn đáp: – Chưa xứng với những lời khen đó đâu, thưa ông! – Không, ý tôi nói về vở kịch đấy chứ! Becnasô giải thích. Người nữ diễn viên đáp ngay: – Vâng, ý tôi cũng vậy đó!
Lép Tônxtôi viết một truyện ngắn, và gửi đến tòa soạn một tạp chí, ký tên khác. Sau hai tuần ông đến tòa soạn để biết số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng. – Vì sao thưa ông?- Nhà văn hỏi lại. – Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn còn non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết thì đã muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đã viết gì chưa? Tônxtôi trả lời giọng trầm lắng: – Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và hòa bình hay Anna Karênina… Người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Câu chuyện máy tính (Tạo ngày: 1422847471)

2. Mày để cho nó một chút (Tạo ngày: 1422847854)

3. Điếc... cả làng (Tạo ngày: 1422847981)

4. Câu đối có chí khí (Tạo ngày: 1422848406)

5. Sao chưa mời tôi ăn? (Tạo ngày: 1422848546)

6. Đầu to bằng cái bồ (Tạo ngày: 1422929707)

7. Dê đực chửa (Tạo ngày: 1422930388)

8. Bush, Putin và chú phi công Việt Nam (Tạo ngày: 1422946488)

9. Cuộc thi bắn cung (Tạo ngày: 1422947953)

10. Chú Việt Nam đi đấu thầu (Tạo ngày: 1422958636)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: