Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Lép Tônxtôi viết một truyện ngắn, và gửi đến tòa soạn một tạp chí, ký tên khác. Sau hai tuần ông đến tòa soạn để biết số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng. – Vì sao thưa ông?- Nhà văn hỏi lại. – Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn còn non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết thì đã muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đã viết gì chưa? Tônxtôi trả lời giọng trầm lắng: – Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và hòa bình hay Anna Karênina… Người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.
Đemosten là một triết gia cổ Hy Lạp, có tài hùng biện. Một hôm, đang giảng bài, thấy học trò lơ đãng, ông bèn kể một câu chuyện như sau: "Một người kia phải đi qua sa mạc. Người ấy vào chợ, đến chỗ mướn lừa. Hắn mướn một con lừa, trả tiền trước và giao hẹn với kẻ cho thuê: -Tôi mướn lừa của anh, anh dắt lừa, tôi ngồi trên lưng lừa qua sa mạc. Đường xa, trưa, càng nắng. Người cưỡi lừa bị nóng bức, chịu hết nổi. Giữa sa mạc, chỉ có một bóng mát duy nhất là bóng con lừa. Hắn bèn nhảy xuống, núp bóng lừa mà đi. Gã cho mướn lừa thấy vậy, liền dừng lại, không đi nữa. Người mướn lừa hỏi: – Sao không đi tiếp? Gã kia đáp: – Phải trả thêm tiền. – Tiền gì? – Tiền thuê bóng con lừa. Vì ông chỉ mướn con lừa, chớ ông có trả tiền mướn cái bóng của nó đâu. Anh mướn lừa giận quá, đang tìm chữ xứng đáng để nói với đứa cho mướn lừa…" Nghe nói, cả lớp xôn xao chờ đợi. Đemosten mới nói: – Thưa các bạn, cái chính là bài tôi giảng thì các bạn chả chú ý, lại đi chú ý đến câu chuyện cù lần của thằng cho mướn lừa!
Đến Berlin, thủ đô nước Đức, Plăng, nhà vật lý học về lý thuyết trường lượng tử quên khuấy mất là mình sẽ phải thuyết trình ở giảng đường nào. Ông vào văn phòng trường Đại học tổng hợp để hỏi. Tại đây, ông gặp một giáo sư – Xin bác cho biết, hôm nay giáo sư Plăng sẽ thuyết trình ở đâu ạ? Vị giáo sư nhìn Plăng từ đầu tới chân rồi nhún vai: – Này anh bạn trẻ, đừng đến đấy làm gì. Anh còn ít tuổi thế, làm sao mà hiểu nổi giáo sư Plăng!
Mark Twain trả lại bản thảo cho một tác giả trẻ với lời nhận xét sau: "Bạn thân mến, các thầy thuốc danh tiếng khuyên những người làm việc trí óc nên ăn cá, vì thực phẩm này bồi dưỡng tủy não bằng chất đạm của nó. Trong lĩnh vực này tôi không thạo lắm vì thế tôi không biết bạn nên ăn bao nhiêu cá. Nhưng qua bản thảo bạn gửi cho tôi, tôi cho rằng đối với bạn hai con cá voi cỡ vừa không phải là một lượng quá đáng!"
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Bệnh của giáo sư (Tạo ngày: 1422607665)

2. Giàu có (Tạo ngày: 1422847108)

3. Chả giấu gì bác (Tạo ngày: 1422848215)

4. Hợp tác với Việt Nam (Tạo ngày: 1422959759)

5. Giải noben thế giới (Tạo ngày: 1422960495)

6. Gia đinh ruồi đi chu du (Tạo ngày: 1422960662)

7. Giảng về ngựa (Tạo ngày: 1422981893)

8. Máu giang hồ vặt  (Tạo ngày: 1423121224)

9. Vova và cô giáo (Tạo ngày: 1423276128)

10. Thư gửi bà giáo thụ (Tạo ngày: 1423281889)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: