Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

07-12-2016

- Thôi nhé, muộn rồi, em còn làm bánh. Hẹn anh chiều mai nha!

Tôi tới sớm hơn thời gian biểu bán bánh của nàng. Chà kia rồi, hôm nay em gánh hai thúng bánh bao to đùng. Tôi chột dạ nhưng vẫn cắn môi đầu tư thôi. Đếm đủ 2 thúng được tròn 300 cái bánh, vị chỉ 3 triệu đồng. Nàng cất tiền vào túi và ban cho mình một nụ cười hé răng khểnh. Tôi cố tình cầm tay nàng, một luồng điện chạy thẳng vào tim làm tôi suýt ngất.

Kể từ thời điểm này, ngày nào tôi cũng phải mua cho nàng 300 chiếc bánh. Sau 1 năm trời ròng rã đầu tư mua mấy nghìn cái bánh, nàng thực sự đã chấp nhận ra bờ sông ngồi tâm sự với tôi.

 Tôi rút từ trong túi ra chiếc nhẫn đính hôn, quỳ xuống cầu xin được lấy nàng làm vợ. Nàng cảm động thực sự, có trái tim nào không lay động trước những cử chỉ cao thượng của một thằng đàn ông như tôi. Tuy nhiên nàng đã từ chối khiến tôi rụng rời:

- Anh ơi, em không thể làm vợ anh được đâu, hãy tìm người khác đi. Em là người chuyển giới thôi mà... Xin lỗi anh nhiều nhé. Bánh bao của em có ngon không anh?

Tôi chạy về nhà nằm vật ra giường mà khóc, sao số tôi lại hẩm hiu thế này. Mẹ tôi đã biết hết sự tình, bà chạy vào an ủi:

- Con ơi, đừng buồn nhiều quá. Số bánh bao con cầm về mẹ đã làm mồi nuôi được mấy chục con lợn to đùng rồi...

- Em yên tâm, cứ đi chơi với anh một buổi rồi sẽ biết. Bây giờ nói ra em cũng chẳng hiểu võ nào vào võ nào đâu...

Tôi chấp nhận đi chơi với chàng sau khi làm quen dăm ba câu chuyện. Đàn ông như vậy cũng là có chí khí, thích thể hiện thực tế hơn là nói mồm.

Tôi trang điểm đẹp như á hậu. Chàng đưa mình ra công viên thị trấn, đây là nơi dành cho những đôi hẹn hò. Chúng tôi vừa ngồi vào ghế đá thì lập tức có 5 thằng cướp tới rút dao hua lên trời: Có đồng nào thì nôn hết ra đây! Anh giai mặt lạnh như tiền ra lệnh cho tôi:

- Em hãy tránh xa 20 mét mà xem anh xử bọn này. Hôm nay là ngày tận số chúng nó rồi, nếu đứa nào còn sống thì chỉ húp cháo suốt đời mà thôi.

Tôi vững tin và lùi xa để chứng kiến cuộc chiến không cân sức, 1 chọi 5. Bất ngờ, anh giai co chân đá lung tung, tay đấm loạn xạ một hồi và 5 tên đầu gấu bỏ chạy thục mạng. Chàng đứng chống nạnh cười khanh khách.

Tôi xông vào ôm chàng hôn tới tấp và hứa sẽ lấy làm chồng, không còn lý do gì từ chối nữa. Chàng đưa tôi đi ăn. Đang ăn thì tôi đọc được tin nhắn vào máy của chàng:

- Anh ơi, đúng 10 giời tối nay thanh toán cho chúng em cát xê kịch bản đánh nhau vừa rồi nhé! Đúng 10 triệu đấy.

Chồng ơi tiếp tục rót ra đi, mình còn uống thì em còn uống. Kể từ hôm nay em sẽ không để mình thua kém chồng nữa đâu, một khi đàn bà đã vùng lên thì mạnh hơn bão táp, gió cấp 12 còn bé nghe không. Nào tiếp tục dô một trăm phần trăm ha, chấp hành luôn, em đi trước cho chồng theo nhé.

Ôi chồng ơi, sao lại thế này nhỉ, mới có động đất à, đầu em sao lại lộn ngược xuống đất thế, óc đau như có ai đập búa vào, kẻ nào cố tình hãm hại em ư hở chồng. Ôi chóng mặt quá, thế giới sao lại đảo lộn thế này, mọi thứ từ trong bụng em tuôn ra ồng ộc,  ai đó nói là em cho chó ăn chè à. Em thiệt mạng mất chồng ơi, bụng em bị nạo vét hay sao mà quặn lên thế, hình như em sắp chết rồi. Chồng đổ cái gì vào mồm em thế, nước cam phải không, bôi vôi vào chân à?

Em tỉnh lại rồi, bây giờ là nửa đêm phải không, ai đã cứu em thoát chết, chồng phải không, anh yêu của em phải không?

Hôm nay là ngày thứ 3 em nằm bất động. Nếu không có chồng cấp cứu thì em đã đi xa lắm rồi, một mình em uống hết nửa chai vốt ka của Nga chứ bộ.

Thôi nhé chồng yêu ơi, em hiểu rồi. Kể từ trận này em không đòi quyền bình đẳng với anh trong lĩnh vực nhậu nhẹt nữa nhé!

Tôi biết hắn diễn, diễn sâu quá, tuy nhiên ánh mắt hắn thì lạnh như mùa đông, không có một chút tình người. Hình như hắn đã phát hiện ra điều gì đó trong gia đình em và muốn lợi dụng.

Em đã trải qua một mối tình rồi nên biết rất rõ hắn không yêu thật lòng. Nụ hôn của kẻ không yêu nhạt lắm, nhạt hơn nước ốc luộc thiếu gia vị.

Em cho người điều tra kỹ càng về hắn, hóa ra hắn cũng học hết trung cấp rồi nhưng chưa xin được việc, lang thang mấy năm nay. Mấy bằng đại học còn thất nghiệp, huống chi cái bằng trung cấp quèn như hắn, điều quan trọng là con người hắn không đàng hoàng, không có tố chất gì là tốt, là cao thượng cả.

Bây giờ thì em hiểu hết ý đồ của hắn rồi. Ngày hôm sau hẹn hắn ra công viên em ra chiêu độc. Em ôm mặt khóc nức nở, khóc như chưa bao giờ được khóc:

- Anh yêu ơi, bố em mới bị mất chức rồi...

Hắn bỏ chạy mất dép, không ngoái đầu quay lại.

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Cuộc thi kì lạ (Tạo ngày: 1422670598)

2. Trung tâm máy tính (Tạo ngày: 1422847277)

3. Câu chuyện máy tính (Tạo ngày: 1422847471)

4. Điếc... cả làng (Tạo ngày: 1422847981)

5. Câu đối có chí khí (Tạo ngày: 1422848406)

6. Đầu to bằng cái bồ (Tạo ngày: 1422929707)

7. Cuộc thi bắn cung (Tạo ngày: 1422947953)

8. Cuộc thi ở dơ (Tạo ngày: 1422957680)

9. Cuộc thi điều khiển voi (Tạo ngày: 1422957810)

10. Cuộc thi khảo cổ về internet (Tạo ngày: 1422957900)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: