Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

26-12-2019

Ai quá quắt hơn? Một anh chàng hà tiện lên tàu hoả không mua vé. Nhân viên kiểm soát phát hiện được bắt trả tiền, nhưng anh ta nhất định không chịu. Người kia liền xách vali của anh ta ném qua cửa sổ toa tàu.
- Đồ quá quắt!
- anh chàng hà tiện hét lên
- Ông lại còn ném cả thằng con trai ra ngoài nữa hả?

***

Chưa gì đã sợ? Bốn anh chàng hà tiện quyết định đi uống bia. Khi tới gần quán, một anh chàng thở dài, không chịu bước tiếp.
- Kìa, Jonny, cậu không muốn ghé vào à?
- Muốn lắm, nhưng tớ không đem theo xu nào.
- Không sao! Cứ đi cùng chúng tớ, không ai bắt cậu uống đâu mà sợ!
***

Người hà tiện làm từ thiện Anh chàng hà tiện vừa tặng hội từ thiện một món tiền lớn. Nhưng hôm sau, có người đến gõ cửa nhà anh ta.
- Thưa ông, rất cám ơn về tấm séc, nó sẽ giúp chúng tôi làm được rất nhiều việc thiện. Nhưng tôi phải nhắc một điều mà có lẽ ông quên. Chắc hẳn ông đãng trí vì tấm séc ấy, ông chưa ký tên...
- Ông lầm rồi, tôi không đãng trí đâu. Chẳng qua khi làm những việc hào phóng, tôi muốn thật kín đáo... Nếu ông cứ bắt phải ký, tôi buộc phải giúp đỡ hội từ thiện khác vậy.

Làm không xuể

Cô giáo bảo Tèo:
- Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
- Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
- Em không đùa đấy chứ?
- Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.

Bệnh nhân hay máy hỏng?

Bác sĩ đang đo huyết áp cho bệnh nhân, chợt lắc đầu nói bâng khuâng:
- Chẳng nhẽ vừa mới loáng một cái mà đã chết rồi ư?
- Trời ơi! Anh ấy chết rồi sao?
- cô vợ bệnh nhân gào lên.
- Xin cô bình tĩnh. Tôi còn đang tự hỏi xem vấn đề ở anh ta hay ở cái đồng hồ chết tiệt này.

Giám đốc cũ được "thăng hạng" lên tổng công ty. Người tiếp quản chiếc ghế của ông ta thấy trong ngăn kéo có ba bức thư dán kín và yêu cầu chỉ được mở chúng lần lượt khi gặp khó khăn. Năm thứ nhất, xí nghiệp không thực hiện được kế hoạch, vị giám đốc mới mở bức thư đầu: Hãy bình tĩnh, gây dựng quan hệ với cấp trên, vấn đề nằm ở công ty mẹ của xí nghiệp. Một năm nữa trôi qua, xí nghiệp hoạt động còn kém hơn năm trước. Bức thư thứ hai viết: Đừng lo về xí nghiệp, vẫn có thểthăng tiến,lối thoát trên tổng công ty. Hết năm thứ ba, xí nghiệp thua lỗ chồng chất, nợ đầm đìa... Vị giám đốc kia lại tìm sự an ủi ở bức thư thứ ba, ông mở ra và đọc: Sử dụng quan hệ với "tổng", xí nghiệp để người khác lo. Hãy chuẩn bị ba bức thư...

Học yoga

Michelle có tật hay cắn móng tay. Một người bạn gái khuyên cô nên học yoga, môn này sẽ giúp giải toả stress. Ít lâu sau, hai người lại gặp nhau, thấy Michelle đã để được móng tay dài, người bạn gái nói:
- Bạn không còn cắn móng tay nữa phải không? Vậy là bạn đã thành công với yoga.
- Nhưng từ khi học yoga, mình lại có tật hay cắn... móng chân.

Đừng có mơ

Một tổ chức từ thiện đến gặp ông luật sư giàu nhất thành phố và thuyết phục ông ta đóng góp cho quỹ của họ.
- Thu nhập của ông thuộc vào loại cao nhất thành phố. Vậy ông có thể quyên góp chút ít cho cộng đồng không ạ? Tay thầy cãi hít một hơi dài và bắt đầu tấn công trả lại:
- Thứ nhất, có người mẹ đang bệnh nặng, tiền thuốc thang tốn gấp nhiều lần thu nhập hằng năm của bà...
- Dạ... chúng tôi không biết.
- Thứ hai, tôi có người anh trai là một cựu chiến binh, bị mù và phải ngồi xe lăn.
- Xin lỗi...
- Chồng của em gái tôi đã qua đời trong một tai nạn giao thông, chẳng để lại cho nó và ba đứa con nhỏ dại đồng xu nào.
- Vâng, như vậy là ngài quá vất vả...
- Chứ sao! Đến họ mà cũng chẳng xơ múi được gì ở tôi nữa là các anh.

Anh ông dân nọ đứng trong vườn cùng đàn lợn của mình, tay ôm một con lợn to, nâng lên cho nó ăn táo trên cây, rồi lại làm như thế với con thứ hai, thứ ba... Thấy lạ, một người qua đường lại gần anh chàng và hỏi:
- Tại sao anh không rung cây cho táo rơi xuống để đàn lợn ăn, như thế có phải đỡ tốn thời gian hơn không? Người nông dân ngạc nhiên:
- Thời gian à? Thời gian thì có ý nghĩa gì với một con lợn chứ?

Chuyện nha sĩ

Nha sĩ nói với bà mẹ bệnh nhân:
- Tôi rất lấy làm tiếc, nhưng buộc phải yêu cầu bà trả 50 franc cho việc nhổ răng của cậu nhà.
- Những 50 franc? Lúc đầu ông nói giá của việc đó là 10 franc cơ mà!
- Đúng vậy, nhưng cậu ấy la hét quá to, làm cho 4 bệnh nhân chờ ở ngoài kia bỏ chạy cả rồi!


Nha sĩ hỏi đồng nghiệp:
- Thế nào, ông đã đòi được tiền công làm bộ răng giả cho thằng cha hôm nọ chưa?
- À, hôm tôi đến đòi tiền thì cái hàm dưới lại rơi đâu mất, thế là hắn quỵt luôn.
- Sao thế được, rơi mất là việc của khách, ông đâu phải chịu trách nhiệm!
- Nhưng lúc xô xát, chính tôi đã làm nó bay mất khỏi miệng hắn!


Nha sĩ đi ăn trưa về, thấy cô y tá ngồi ngoài cửa phòng khám, cau mày hỏi:
- Có bệnh nhân nào không?
- Dạ, có một bệnh nhân, nhưng ông ta không cho ai đến gần chiếc răng đau của mình.
- Tại sao cô không chuẩn bị sẵn kìm và khoan đi?
- Thưa, tôi vừa định xem qua răng miệng của bệnh nhân thì ông ta đã hét toáng lên, đuổi tôi ra ngoài rồi đóng chặt cửa lại, không cho ai vào nữa.

Anh ta tự té

Trong phiên toà, bị cáo, nguyên là một luật sư, đang trả lời các câu hỏi của chánh án:
- Tại sao anh giết người đàn ông đó?
- Thưa tòa, tôi không giết anh ta. Hôm đó, tôi về đến nhà, vừa mở cửa thì thấy hắn chạy ra và bị vấp vào tôi nên đã ngã, đầu đập xuống cầu thang.
- Nhưng kết quả giám định cho thấy nạn nhân bị nhiều vết thương xung quanh đầu.
- Vâng, vì khi được tôi giúp đứng lên thì anh ta lại tự ngã xuống, cứ như vậy... khoảng 20 lần.

Michelle có tật hay cắn móng tay. Một người bạn gái khuyên cô nên học yoga, môn này sẽ giúp giải toả stress. Ít lâu sau, hai người lại gặp nhau, thấy Michelle đã để được móng tay dài, người bạn gái nói:
- Bạn không còn cắn móng tay nữa phải không? Vậy là bạn đã thành công với yoga.
- Nhưng từ khi học yoga, mình lại có tật hay cắn... móng chân.

Đừng có mơ

Một tổ chức từ thiện đến gặp ông luật sư giàu nhất thành phố và thuyết phục ông ta đóng góp cho quỹ của họ.
- Thu nhập của ông thuộc vào loại cao nhất thành phố. Vậy ông có thể quyên góp chút ít cho cộng đồng không ạ? Tay thầy cãi hít một hơi dài và bắt đầu tấn công trả lại:
- Thứ nhất, có người mẹ đang bệnh nặng, tiền thuốc thang tốn gấp nhiều lần thu nhập hằng năm của bà...
- Dạ... chúng tôi không biết.
- Thứ hai, tôi có người anh trai là một cựu chiến binh, bị mù và phải ngồi xe lăn.
- Xin lỗi...
- Chồng của em gái tôi đã qua đời trong một tai nạn giao thông, chẳng để lại cho nó và ba đứa con nhỏ dại đồng xu nào.
- Vâng, như vậy là ngài quá vất vả...
- Chứ sao! Đến họ mà cũng chẳng xơ múi được gì ở tôi nữa là các anh.

Bệnh nghề nghiệp của luật sư

Bốn nhà phẫu thuật đang nghỉ uống cà phê và thảo luận về công việc, một người khơi mào:
- Tôi nghĩ tiến hành phẫu thuật với các nhân viên kế toán là dễ nhất, mọi thứ bên trong anh ta đều được đánh số. Bác sĩ ngoại không đồng tình:
- Tôi thì lại thấy thủ thư là dễ nhất, anh mổ họ ra và nội tạng được sắp theo thứ tự chữ cái. Chuyên gia giải phẫu thần kinh lại có ý kiến khác:
- Ngăn nắp nhất vẫn là thợ điện. Mọi thứ ống và dây trong người anh ta đều được đánh dấu bằng mầu sắc. Còn ông giáo sư già nhất thì cay đắng nhận xét:
- Thế các anh đã tiến hành ca mổ cho luật sư bao giờ chưa? Họ không có tim, không xương sống, hộp sọ rỗng, đầu và mông có thể thay đổi cho nhau được.

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Vì sao nàng thi rớt thanh lịch? (Tạo ngày: 1422607708)

2. Nhân vật bí ẩn (Tạo ngày: 1422607744)

3. Gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức (Tạo ngày: 1422847231)

4. Hỗ trợ khách hàng (Tạo ngày: 1422847421)

5. Hâm nước mắm (Tạo ngày: 1422847905)

6. Chả giấu gì bác (Tạo ngày: 1422848215)

7. Sao chưa mời tôi ăn? (Tạo ngày: 1422848546)

8. Xác nhận vấn đề (Tạo ngày: 1422943695)

9. Chắc chắn là thế rồi! (Tạo ngày: 1422943781)

10. Phát hiện lịch sử (Tạo ngày: 1422946578)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: