Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

19-12-2019

Cứ tưởng ước gì được ấy là sướng nhưng hóa ra lại khổ không nói nên lời.

Thanh niên méo mặt vì cầu được ước thấy

 

Một cô gái xinh đẹp nọ mắc tật ham ăn.

Cô ăn vặt đến nỗi, lúc nào mở miệng nói cũng có chữ bánh. Chồng cô phải nghe nhiều "bánh" quá, nên cứ hễ ai nhắc tới hàng vặt, quà rong là nổi giận. Một hôm hai vợ chồng đang ở trong nhà, bỗng mưa như trút nước. Anh chồng bảo:

- Em ra xem trời thế nào?

Cô đến bên cửa sổ nhìn rồi nói:

- Anh ơi, mưa to lắm, cọng mưa có sợi dài như bánh canh, sợi ngắn như bánh lọt.

Anh chồng giận quá:

- Bảo cô xem mưa lớn nhỏ, nước nhiều ít, mà nói gì có bánh trong đó?

Cô hoảng hồn, mở cửa xem lại rồi thưa:

- Anh ơi mưa to thiệt mà. Chỗ nước lên cao dày như bánh phồng, chỗ mỏng như bánh tráng vậy đó.

Chịu hết nổi, anh chồng bạt tai vợ nhưng cô né được. Cô vợ chạy lại nấp sau cột nhà, bù lu bù loa khóc:

- Chồng người ta hiền khô, chồng mình thì nóng như cái bánh cam. May mà tôi né kịp. Nếu né không kịp anh đập gãy... bánh chè tôi rồi.

Trong một khách sạn lớn một bà hỏi anh gác thang máy:

- Lên xuống mãi thế này anh có mệt không...

- Thưa mệt ạ.

- Lên mệt hơn phải không...

- Thưa không ạ.

- Vậy thì xuống mệt hơn à...

- Thưa không ạ.

- Khi ngừng...

- Thưa không ạ.

- Thế thì khi nào anh mệt...

- Khi gặp những người hỏi nhiều.

Có một ông lãnh binh, lúc nào trên lưng cũng đeo súng kè kè, nhưng lại bắn rất tồi.

Quan bất ngờ vì được thần trả nghĩa

Có cái bia sau nhà, đứng cách mấy sải tay mà tập mãi vẫn chưa được phát nào tin. Chẳng may cho quan, bắn chưa thạo thì đã có lệnh gọi ra đánh giặc.

Vừa ra trận buổi đầu đã thua, bỏ mặc quân lính đấy chạy tháo thân. Nhưng giặc đuổi riết cố bắt cho được. Quan sắp đến đường cùng, bỗng có một vị thần ở đâu hiện ra, cõng quan chạy vào rừng. Vào đến giữa rừng, quan biết mình đã chạy thoát, mới hoàn hồn hỏi vị thần kia:

- Xin cho biết người ở đâu? Chẳng hay vì sao mà có lòng tốt cứu tôi như vậy?

Vị thần trả lời:

- Ta là thần bia ở trong vườn nhà ông. Trong bấy nhiêu năm ở nhà ông, nhờ ông có lòng nhân đức nên mới sống được đến ngày nay. Cảm cái ơn ấy, hôm nay ông lâm nạn, tôi cứu ông để trả nghĩa vậy!

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Vì sao nàng thi rớt thanh lịch? (Tạo ngày: 1422607708)

2. Cuộc thi kì lạ (Tạo ngày: 1422670598)

3. Hâm nước mắm (Tạo ngày: 1422847905)

4. Vova viết tắt (Tạo ngày: 1422852198)

5. Cứ bảo tuổi sửu có được không! (Tạo ngày: 1422943543)

6. Bush, Putin và chú phi công Việt Nam (Tạo ngày: 1422946488)

7. Việt Nam thi gan dạ (Tạo ngày: 1422946995)

8. Ai sợ ai? Việt Nam? (Tạo ngày: 1422947111)

9. Cuộc thi bắn cung (Tạo ngày: 1422947953)

10. Cuộc thi ở dơ (Tạo ngày: 1422957680)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: