Không thể chịu nổi
06-09-2018
Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:
– Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?
– Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi "người địa phương" ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển… Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ… Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa. Nhưng đến lúc anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "dân địa phương" vào… mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa…
Tự tay giết nó!
Binh nhì Ivan gọi điện về nhà cho mẹ, giọng uất ức:
– Mẹ mua ngay cho con một con lợn!
– Được rồi, mẹ sẽ mua.
– Mẹ đặt tên cho nó là Gienia.
– Mẹ chưa hiểu…
– Đó là tên thằng trung đội trưởng của con.
– Trời ơi! Để làm gì hở con?
– Khi nào về phép, con sẽ tự tay giết nó!
Mấy cái rồi?
Một người lính trẻ ngoài mặt trận viết thư về nhà cho bố: "Bố ơi, bố hãy gửi cho con 50 đôla để con làm chân giả vì con bị mất một chân rồi".
– Người bố viết thư trả lời: "Con yêu quý, theo những bức thư trước con viết thì con đã mất tới 4 cái chân rồi, để lần sau bố gửi luôn thể 250 đôla nhé!"
Cây gỗ
Đang trong giờ lao động của đơn vị, hạ sĩ gặp hai lính đi nối đuôi nhau, liền bảo họ dừng lại và hỏi:
– Này, các anh đi đâu thế hả?
– Chúng tôi khênh cây gỗ về kho?
– Cây gỗ nào?
– Trời ơi, quỷ thật, chúng tôi quên khuấy mất cây gỗ.
Trước
Tiếp theo