Xử lý nước
06-09-2018
Tại một vùng bị bệnh dịch tả hoành hành, một sĩ quan thuộc ngành y tế của quân đội đến thăm trại lính và hỏi một hạ sĩ:
– Các bạn xử lý thế nào để nước có thể uống được?
– Đầu tiên chúng tôi lọc nước.
– Tốt! Rồi sau đó?
– Chúng tôi đun sôi.
– Khá lắm. Kế đó các bạn làm gì?
– Để tránh mọi nguy cơ, chúng tôi uống bia.
Chiến tranh và hòa bình
Hai anh lính mới nói chuyện với nhau trong doanh trại:
– Tại sao cậu tự nguyện tòng quân?
– Tớ độc thân, tớ thích chiến tranh. Thế còn cậu?
– Tớ thì đã có vợ, nhưng lại yêu hoà bình.
Thực sự dũng cảm
Bên hồ cá sấu, ba viên sĩ quan đang tranh cãi xem lính của ai dũng cảm hơn. Vị thứ nhất ra lệnh cho người lính của mình:
– Hãy bơi qua cái hồ này!
– Anh lính ái ngại tuân lệnh và bơi thật nhanh qua hồ, thoát hiểm. Chẳng mảy may ấn tượng, sĩ quan thứ hai hét lên với cấp dưới của mình: Nhảy xuống hồ và trụ lại đó 10 phút!
– Mặt dù rất sợ nhưng anh lính cũng miễn cưỡng làm theo lệnh trên. Sau 10 phút đánh nhau với đàn cá sấu, anh ta may mắn lên được bờ.
– Viên sĩ quan thứ ba lên tiếng với người lính của mình: Hãy nhảy xuống đi và chứng minh là anh dũng cảm hơn họ!
– Người lính này tiến lên dằn từng tiếng vào mặt đám sĩ quan: Tôi có thể xuống hồ và giết sạch lũ cá sấu, nhưng đó là một mệnh lệnh ngu ngốc, một sự hy sinh vô nghĩa. TÔI KHÔNG XUỐNG!
– Vị sĩ quan thứ ba mỉm cười trước sự ngạc nhiên của hai người kia: Tôi cho rằng anh ta mới thực sự là dũng cảm!
Nỗi khổ lính ngụy trang
Tại một doanh trại quân đội. Viên chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:
– Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi anh lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế, anh còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?
Anh lính sụt sùi:
– Thưa, chỉ huy đã giao cho em nhiệm vụ ngụy trang thành cái gốc cây đúng không ạ?
– Đúng.
– Bỗng dưng buổi tối hôm ấy có một đôi người địa phương dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển. Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta.
Viên chỉ huy gật đầu:
– Cậu làm thế là đúng.
– Khổ nỗi, họ đâu có chịu dừng lại. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ. Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa. Nhưng đến lúc cái anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "địa phương" vào mông em để làm kỷ niệm thì em không thể chịu đựng thêm được nữa ạ…
– Ờ…!
Trước
Tiếp theo