Giờ lịch sử
05-02-2015 admin
Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vôva lơ đãng bất thình lình hỏi:
-Vova, ai đã lấy ngục Bastin?
-Thưa cô, em không lấy ạ.
Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói:
-Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastin, Vova đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: "Thưa cô, em không lấy ạ". Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ.
Ông bố Vova đáp:
-Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Basti nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không.
Cô giáo bực quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, Hiệu trưởng nói:
- Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.
Vova và cô giáo
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
- Đố các em cái gì nhẹn hất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai . Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
- Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu.
Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva.
- Em nói đi nhưng ko được nói bậy.
- Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ.
Cô gi áo đỏ mặt:
- Vova! ra góc lớp đứng, qua ymặt vào tường
Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói :
- Nhưng bố em nói, cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
- Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất.
Cả lớp lại rộn l ên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai.
Lúc đó Vova quay lại :
- Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi.
Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói :
- Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu.
- Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.
Học toán lớp 1
Năm Vova học lớp 1, cậu rất lười học nhưng phản ứng lại rất nhanh mỗi khi thầy giáo hỏi bài. Một hôm, thầy giáo gọi Vova lên bảng và hỏi 1+1 bằng mấy, Vova đã không trả lời được nhưng cậu vẫn tự tin và hứa với thầy:
- Thưa thầy, hãy cho em về nhà suy nghĩ em tin sẽ trả lời được câu hỏi này ạ!
Thầy giáo muốn cho Vova tâm phục khẩu phục nên đã gật đầu đồng ý.
Tối hôm ấy, Vova lần lượt đi hỏi mọi người trong gia đình. Đầu tiên cậu chạy đến chỗ bố đang xem chứng khoán, cậu hỏi: 1+1= mấy hả bố? Bố vẫn chăm chú xem ti vi và vỗ đùi đánh đét một cái: Tăng giá rồi!
Cậu đến chỗ mẹ đang ngâm thơ hỏi thì chỉ nghe thấy một câu: Ôi! Xuân Diệu
Cậu đến chỗ ông ngoại đang hát chèo thì thấy ông nói: “Tiến lên phía trước, tiêu diệt quân thù”
Đến chỗ anh trai đang uống nước ngọt thì anh nói: Ôi! Thật là sảng khoái!
Đến chỗ chị gái đang điện thoại cho bạn trai thì chỉ thấy chị nói một câu là: Ôi anh yêu, mình cùng đi nhé!
Vova đã ghi nhớ tất cả những đáp án của mọi người trong gia đình và tự tin lên bảng để trả lời thầy giáo. Thầy giáo hỏi:
- Em đã biết 1+1=mấy chưa?
- Dạ bằng “tăng giá rồi” ạ!
- Ai nói với em như vậy?
- Ôi! Xuân Diệu
Thầy giáo bực lắm nghĩ Vova đang trêu mình nên quát lớn:
- Em đứng ra góc lớp!
- Tiến lên phía trước, tiến lên phía trước tiêu diệt quân thù.
- Trời! Em không thấy xấu hổ à?
- Ôi! Thật là sảng khoái!
- Mau, đi theo thầy lên văn phòng khoa ngay!
- Ôi anh yêu, mình cùng đi nhé!
Bố để làm gì?
Một hôm Vova hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, có phải chúng ta được chúa nuôi không?
- Ừm, nói chung là vậy con ạ!
- Còn trẻ con được sinh ra từ nách hả mẹ.
Bà mẹ ngượng ngùng nhưng cũng gật đầu. Vova hỏi tiếp:
- Mẹ ơi, còn quà thì được ông già tuyết tặng hả?
- Dĩ nhiên rồi!
- Vậy, bố sinh ra để làm gì ạ?
- Hả?!