Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

28-08-2018

Vova dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.
– Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
– Cháu lên tám. – Vôva đáp.
Cô thu ngân hỏi tiếp:
– Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
– Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. – Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
– Cho em cháu? – Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
– Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy…

Vôva và cô giáo:

Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
– Đố các em cái gì nhẹ nhất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
– Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu
Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva
– Em nói đi nhưng ko được nói bậy.
– Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái “ấy” ạ
Cô giáo đỏ mặt:
– Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường
Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
– Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
– Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất
Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại:
– Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi
Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói:
– Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu
– Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.

Boris rủ bạn Vova đến thăm bà ngoại. Bà nhờ Boris sửa vòi nước trong bếp. Vova ngồi ngoài phòng khách chờ, tranh thủ nhấm nháp hết đĩa đậu phộng để trên bàn. Khi cùng bạn ra về, Vova cảm ơn bà và phân bua:
– Cháu cảm ơn bà về đĩa đậu phộng. Cháu đã lỡ ăn hết không chừa lại một hạt nào cho bà.
– Không sao, lúc trước nó còn là đĩa chocolate cơ đấy! Vì không có răng, nên bà đã mút hết lớp vỏ chocolate bao quanh hạt đậu phộng rồi.

Vova phải trông em cho bố mẹ đi xuống phố ### sắm, cậu đành phải cho em theo đi câu cá. Tối hôm đó, cậu dằn dỗi với mẹ:
– Từ nay con không cho em đi câu nữa đâu. Chỉ mất công, chả được con cá nào!
– Ồ! Nó quấy khóc làm cá sợ phải không? Lần sau em sẽ quen, thôi không khóc nữa.
– Không phải thế! Em đã ăn hết mồi câu của con.

 

 
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Nhân vật bí ẩn (Tạo ngày: 1422607744)

2. Gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức (Tạo ngày: 1422847231)

3. Phóng sinh (Tạo ngày: 1422848133)

4. Hổ phụ sinh hổ tử (Tạo ngày: 1422851975)

5. Vova viết tắt (Tạo ngày: 1422852198)

6. Đầu to bằng cái bồ (Tạo ngày: 1422929707)

7. Xác nhận vấn đề (Tạo ngày: 1422943695)

8. Vova đi thi tốt nghiệp (Tạo ngày: 1422943954)

9. Bush, Putin và chú phi công Việt Nam (Tạo ngày: 1422946488)

10. Cuộc thi khảo cổ về internet (Tạo ngày: 1422957900)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: