Bệnh nhân chết
06-09-2018
Bác sĩ đang đo huyết áp cho bệnh nhân, chợt lắc đầu nói bâng khuâng:
– Chẳng nhẽ vừa mới loáng một cái mà đã chết rồi ư?
– Trời ơi! Anh ấy chết rồi sao? – cô vợ bệnh nhân gào lên.
– Xin cô bình tĩnh. Tôi còn đang tự hỏi xem vấn đề ở anh ta hay ở cái đồng hồ chết tiệt này.
Hai bài học về giải phẫu
Một vị giáo sư đang hướng dẫn các sinh viên ngành y thực tập bài học đầu tiên về giải phẫu tử thi. Ông ta quyết định chỉ dẫn cho họ một số điều cơ bản trước khi bắt đầu công việc.
– Các anh cần phải có khả năng làm được hai việc sau đây trước khi trở thành nhà giải phẫu. Điều đầu tiên mà các anh cần là không được có cảm giác sợ hãi.
Để chứng minh lời mình đang nói, ông chọc ngón tay vào hậu môn của tử thi và đưa lên miệng liếm. Rồi ông ta yêu cầu các sinh viên của mình phải làm giống như vậy trước mặt nhau. Sau một vài phút bị sốc và im lặng, các sinh viên cũng phải lần lượt làm theo.
– Điều thứ hai mà các anh cần phải có là khả năng quan sát và phán đoán một cách chính xác: Tôi đã lấy ngón tay giữa chọc vào hậu môn của tử thi, nhưng tôi lại liếm ngón tay trỏ của tôi!
Tiền nào của nấy
Để chữa bệnh phát phì, bác sĩ kê đơn cho Roby 6 viên thuốc, mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, Roby mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu tuyệt đẹp. Anh rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh ta sụt 25 kg.
– Bạn của Roby là Brow thấy vậy cũng đến chữa bệnh. Nhưng sau khi uống viên thuốc đầu tiên, Brow lại có một giấc mơ khác. Anh ta cũng lạc vào đảo hoang, nhưng không có cô gái da màu nào cả. Thay vào đó là một đám thổ dân hung dữ đuổi anh ta chạy trối chết. Rồi anh ta cũng sụt được 25 kg.
– Brow hỏi bác sĩ tại sao Roby lại có giấc mơ nhiều hứng thú, chứ không đáng sợ như của mình, ông ta mỉm cười: Có gì đâu, Roby đến gặp tôi tại phòng mạch tư và trả bằng tiền mặt. Còn anh thì đến bệnh viện với thẻ bảo hiểm y tế.
Thế thì cũng bị rồi!
Tiếng người đàn ông trong điện thoại:
– Thưa bác sĩ, thằng con trai tôi bị chứng quai bị…
– Phải, tôi biết. Hôm qua tôi đã đến và khám cho cháu rồi. Nhớ giữ nó cách biệt với những người khác trong nhà và…
– Thôi chết! Nó đã hôn người giúp việc mất rồi.
– Ồ, thật không may! Có lẽ chúng ta phải cách ly cô ấy…
– Nhưng thưa bác sĩ, tôi sợ rằng chính tôi cũng đã hôn cô gái đó.
– Rắc rối quá! Như vậy có nghĩa là ông cũng đã mắc bệnh.
– Ngoài ra, tôi còn hôn vợ tôi…
– Giọng bác sĩ bỗng thất thanh: Trời ơi! Thế thì tôi cũng bị rồi!
Trước
Tiếp theo