Thuốc mọc tóc
26-12-2019
Một ông hói đến quầy dược phẩm hỏi người bán hàng:
- Xin hỏi, loại thuốc mọc tóc của ông có hiệu quả không?
- Hẳn chứ lị, ông xem dùng chiếc bút chì này để chấm thuốc, thế mà sau vài hôm trông nó đã như cái bàn chải đánh răng!
Béo vì phồng mang trợn mắt nhiều
Cậu con trai đi trại du lịch về, bà mẹ vui mừng nói:
- Má con phính hẳn ra đấy. Chắc ở đó họ cho ăn uống tốt lắm.
- Không phải tại ăn uống đâu mẹ ạ!
- Thế thì tại sao?
- Vì tối nào trước khi đi ngủ con cũng phải thổi đệm cao su đấy!
Dịch vụ cho vé hạng ba
Nửa đêm, một phụ nữ hớt hải chạy vào phòng thuyền trưởng:
- Thưa ngài, một tên thuỷ thủ bẩn thỉu vừa mò vào phòng tôi.
- Bà mua vé hạng mấy ạ?
- Hạng ba.
- Với tấm vé đó bà còn chờ đợi gì hơn nữa? Chờ tôi tới phòng của bà chắc!
Xin về nhà
Tại bệnh viện tâm thần, bác sĩ nói với một bệnh nhân muốn xin về:
- Được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.
- Ồ! Em khỏi từ lâu rồi, thưa bác sĩ.
- Vậy khi ra viện, anh sẽ làm gì ?
- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện. Bệnh nhân được nhốt lại. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ hỏi, câu trả lời vẫn như cũ. Bệnh nhân lại được điều trị tiếp. Ba tháng sau, anh ta đòi về. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:
- Ra khỏi bệnh viện, anh làm gì?
- Dạ... em về nhà, thưa bác sĩ.
- À, khá lắm! Rồi sao nữa?
- Dạ, em tắm rửa thật sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.
- Tốt! Sau đó?
- Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ...
- Tuyệt vời! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ?
- Dạ, em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cô ấy cởi áo...
- Anh quá lắm nhé! Nhưng cần phải giữ sức khỏe đấy, anh chỉ vừa mới hồi phục thôi đó nghe!
- Bác sĩ đừng lo. Em đề nghị cô ấy cởi áo, rồi xin cái sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ (anh ta gào lên)... sẽ bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.
Vì sao loài bò không nên có cánh?
Một nhà sinh vật học du lịch ở Rome (Italia). Chim bồ câu bay rợp các quảng trường. Ông đang thích thú ngắm nhìn thì một bãi phân chim từ không trung rơi thẳng vào đầu. Ông lẩm bẩm: "Ơn trời! Bây giờ đã hiểu vì sao loài bò không nên có cánh".
Người truyền giáo và vị Tù trưởng
Một người truyền giáo đã bỏ ra vài năm để chỉ bảo cho một bộ lạc thổ dân cách thức trồng trọt và xây dựng mọi thứ để tự cung tự cấp cho mình. Về sau, ông nhận ra rằng, ông chưa bao giờ dạy cho bộ tộc đó nói tiếng Anh. Vì vậy, ông gọi vị tù trưởng cùng đi bộ vào rừng, chỉ một cái cây và nói với vị tù trưởng: "This is a tree" (Đây là một cái cây). Vị tù trưởng nhìn cây và lẩm bẩm: "Tree". Người truyền giáo lấy làm hài lòng với câu trả lời đó. Họ đi xa hơn nữa và người mục sư chỉ một hòn đá, nói: "This is a rock" (Đây là một hòn đá). Nghe thế, vị tù trưởng nhìn và nói: "Rock". Mục sư thật sự cảm thấy hăng hái về kết quả đó. Khi ông nghe tiếng sột soạt trong một bụi cây bèn ngó trộm vào trong và nhìn thấy một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Vị mục sư thực sự cảm thấy bối rối và nhanh chóng phản ứng lại: "Riding a bike" (Đang cưỡi xe đạp). Vị tù trưởng thoáng nhìn đôi nam nữ, lập tức lôi cây súng ra và bắn họ. Mục sư nổi giận và la hét vị tù trưởng rằng, ông đã tốn biết bao công sức để dạy cho bộ tộc như thế nào là văn minh và cách đối xử đúng với mọi người và tại sao anh ta có thể giết chết những người này một cách dã man như vậy? Vị tù trưởng lạnh lùng: "My bike".
Thèm... kinh khủng
Một cô gái đến khám bác sĩ, trăn trở:
- Thưa ông, cứ sau mỗi tháng thì lại có cảm giác thèm đàn ông kinh khủng.
- Đó là điều bình thường thôi. Nhưng thời gian "thèm" đó kéo dài bao lâu?
- Khoảng... 4 tuần.
Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao tay anh to thế?
- Ờ, ở Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao cổ anh dài thế?
- Ờ, Tiểu bang Texas cái gì cũng dài! Sau một đêm... Cô gái (ngán ngẩm): Thế mà anh bảo tiểu bang Texas cái gì cũng to và dài. Chàng trai (thở dài): Anh có ngờ đâu em cũng là người Texas.
Thuận cả hai tay
Vào một quán cà phê không đèn. Nàng hỏi chàng:
- Em ngồi bên phải hay bên trái anh đây?
- Bên nào cũng được, anh thuận cả hai tay.
Bệnh nhân chết hay máy hỏng?
Bác sĩ đang đo huyết áp cho bệnh nhân, chợt lắc đầu nói bâng khuâng:
- Chẳng nhẽ vừa mới loáng một cái mà đã chết rồi ư?
- Trời ơi! Anh ấy chết rồi sao?
- cô vợ bệnh nhân gào lên.
- Xin cô bình tĩnh. Tôi còn đang tự hỏi xem vấn đề ở anh ta hay ở cái đồng hồ chết tiệt này.
Tên em là gì?
Chàng trai nhìn thấy một cô nàng khá xinh trong công viên đang đứng bên dòng sông rất thơ mộng. Chàng bèn tiến đến đọc mấy câu thơ làm quen kiểu nho nhã khiến nàng không thể không tiếp chuyện chàng. Sau một hồi nói chuyện say sưa, chàng trai mới ỉ ôi hỏi cô gái:
- Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa được biết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em? Nàng ỏn ẻn :
- Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
- Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anh nghe đi mà, chàng năn nỉ.
- Thôi.
- Đi mà, nói đi!. Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàng coi.
- Ờ, thì là cục đá! Nàng cãi:
- Hổng phải. Là thạch. Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanh miệng đoán:
- Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy! Trời ơi, tên đẹp gần chết mà hổng chịu nói cho người ta nghe! Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nước và nói:
- Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạch rớt xuống thủy kêu cái "tủm". Tên em là thế đó. Đã biểu kỳ lắm đừng có hỏi mà.
Điều kỳ diệu
Có một đôi trai gái nọ yêu nhau tha thiết và sắp tiến tới hôn nhân. Một hôm, nàng nhận được tin sét đánh ngang tai: Người yêu nàng bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh xa.
Nàng liền tức tốc đến thì được bác sĩ cho biết: Tình trạng của chàng nguy kịch lắm, có lẽ "đi" mất. Mọi người lùi ra ngoài để họ gặp nhau. Chàng đang hấp hối trên giường bệnh, nàng lao vào ôm ghì lấy chàng, hôn lên môi và thì thầm gọi tên. Như có một sức mạnh thần kỳ, chàng trai gượng tỉnh và mấp máy nói với người yêu:
- E...mm yêu... quý, có lẽ anh không qua khỏi được... Anh chỉ tiếc rằ...ng, từ ngày đầu yêu nhau, đến khi anh phải từ giã cõi đời này... chưa một lần anh được ngắm nhìn thân hình của em... Hãy giú...p anh...!
Một thoáng lưỡng lự, nàng đã chấp thuận lời đề nghị cuối cùng của người mình yêu. Hòa lẫn trong những tia nắng hắt qua cửa sổ, nàng từ từ xoay người cởi bỏ quần áo trong sự thẹn thùng, má nàng ửng hồng, mái tóc xuôi nhẹ chải dài theo thân hình kiều diễm.
Chàng đờ đẫn ngắm nhìn. Như được tiếp thêm sức lực, chàng dần hồi tỉnh, qua khỏi giây phút hiểm nghèo.
Họ liền tổ chức đám cưới ngay sau khi xuất viện và kể lại tất cả cho mọi người.
Có hai ông bà già cũng được nghe câu chuyện đó trong đám cưới của đôi trai gái. Một hôm trở trời, ông lão phều phào nói với vợ:
- Bà nó ơi!... Hôm nay thấy khó ở quá... bà nó ạ!
Câu chuyện như một huyền thoại của đôi trai gái nọ đã làm bà lão bừng tỉnh. Bà thì thào nựng chồng:
- Ông ơi, ông cố quay mặt vào vào vách đi. Bao giờ tôi bảo ông quay ra thì ông mới được quay ra đấy nhé! Dù đang rất mệt, ông lão vẫn cố chiều bà và quay mặt vào vách.
- Xong rồi, ông nó ơi! Ông hãy quay lại đi! Ông lão từ từ quay ra nhìn... trợn mắt lên và chết thẳng cẳng.