Cũng là một nạn nhân thôi
06-09-2018
Anh chàng nọ là một ngư dân hay khoe tài. Trên tường nhà, anh ta treo đầy những bức ảnh có chú thích như:
– Cá kình, Thành bắt ở Mũi Né.
– Cá mập, Thành giết ở Hòn Re.
– Bạch tuộc, Thành săn ở……
– Sau ngày cưới, cô vợ anh ta treo thêm lên tường một tấm hình chồng với chú thích: Thành, cưới ở Phan Thiết.
Thành thật khai báo
– Nàng: Anh có hút thuốc bao giờ không?
– Chàng: Không bao giờ.
– Nàng: Vậy anh có uống rượu chứ?
– Chàng: Đời anh chưa từng uống một giọt rượu nào.
– Nàng: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng có chơi chứ?
– Chàng: Không khi nào, em biết đấy.
– Nàng: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đến cô nào không?
– Chàng: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ có duy nhất em mà thôi!
– Nàng: Nhưng anh cũng phải có một thói xấu gì đó chứ?
– Chàng: À, đúng là thỉnh thoảng anh có hay nói dối.
Không thể đọc được
Ông bác sĩ hỏi cô gái đang lấp ló ở cửa phòng:
– Này cô, cô đến khám gì?
– Dạ, em không khám ạ! Em đến nhờ bác sĩ tí việc.
– Xin cô cứ nói.
– Dạ, em nhờ anh đọc hộ bức thư của người yêu em mới gửi về.
– Thư của cô sao lại nhờ tôi đọc, cô không biết chữ à?
-Dạ, em biết chữ, nhưng vì người yêu em cũng là bác sĩ nên mới đến nhờ anh.
Trống không
Có chuyện về nói trống không như sau:
Một chàng trai ra mắt gia đình người yêu lúc gặp mới thấy ông bố của người yêu chỉ hơn mình khoảng vài ba tuổi nên cả hai đều lúng túng không biết xưng hô ra sao.
Ông bố: – Ngồi chơi.
Chàng trai: – Cứ mặc.
Ông bố: – Uống nước.
Chàng trai: – Để đấy.
Ông bố: – Hút thuốc.
Chàng trai: – Chả nghiện.
Còn nếu không biết gọi bằng gì thì cách thứ hai là gọi là: Đồng chí.
Trước
Tiếp theo