Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

26-12-2019

Ngày xưa có một ngôi nhà. Có thằng đầy tớ tên là thằng Khoai.
Thằng này trông cũng đẹp trai.
Lại thêm sức dẻo, sức dai hơn người.
Lão chủ thì giống đười ươi.
Nhưng mà con gái xinh tươi nhất làng.
Vì lão muốn cảnh giàu sang.
Nên tìm cách dụ Khoai làm không công:
"Mày cứ làm tốt cho ông.
Sau này mày sẽ làm chồng con tao".
Thằng Khoai nghe thế xốn xao.
Cầm ngay cái chổi đi vào đi ra.
Quét bếp rồi tới quét nhà.
Thay trâu cầy ruộng, nề hà việc chi?
Thời gian thấm thoắt trôi đi.
Con gái lão chủ dậy thì đến nơi.
Nhà lão đã có xe hơi.
Cũng nhờ đầy tớ không chơi chăm làm.
Vừa hay lúc đó trong làng.
Có thằng làm ở ngân hàng Gờ ri (Agribank).
Thằng này tuy chẳng đẹp gì.
Nhưng mà được cái bo đì (body) cũng ngon.
Hơn nữa công việc lại ngon.
Đi xe SH tay còn Iphone.
Nghe đâu thằng đấy tên Khôn.
Cũng là con của danh môn trong làng.
Lão chủ hám kẻ giàu sang.
Muốn gả con gái cho chàng Khôn kia.
Còn thằng đầy tớ Khoai kìa!
Mày chỉ có nước ra dìa thôi con.
Bao công trông đợi mỏi mòn.
Giờ cưới người đẹp chỉ còn trong mơ.
Nhưng Khoai chẳng biết chẳng ngờ.
Vẫn bên cửa sổ làm thơ tặng nàng...

Ngày cưới chuẩn bị sẵn sàng.
"Khoai này, mày thật là hên.
Đi làm đầy tớ mà lên tới trời.
Hôm nay nhân lúc thảnh thơi.
Tao đây tính đến những lời năm xưa.
Tính tao không thích dây dưa.
Nên gả con gái cho vừa lòng nhau.
Nhưng tao vẫn có nỗi sầu.
Đây là lần cuối tao cầu mày nghe"
Thằng Khoai nghe thế im re.
"Chắc là lão tính việc đè mình đây"
Nghĩ vậy nên đứng như cây.
Lão chủ trông thế nghĩ ngay ra trò.
"Con gái tao sẽ gả cho.
Nhưng mày lên núi tìm bò về đây!
À nhầm tao muốn cái cây.
Tre thân trăm đốt mang đây làm sào"
Thằng Khoai nghe mới thở phào.
"Tìm tre trăm đốt, ôi dào dễ không!"
Nói rồi thẳng tiến rừng thông.
Đi qua rừng tiếp mới trồng nhiều tre.
Có cây thân lá vàng khè.
Có cây thì lại xanh lè đến kinh.
Tìm mãi từ lúc bình minh.
Tới khi trời tối, thấy mình thật ngu.
Tre thì cả đống lù lù.
Nhưng tìm trăm đốt... "Hu hu, bị lừa!
Lần sau mình sẽ xin chừa.
Thôi đành bỏ việc tà lưa em Đào"(Đào là tên con lão chủ nhà)
Bỗng đâu ở cạnh bờ ao.
Bụt hiện lên hỏi: "Làm sao khóc hoài?"
"Ông đây bị đá ra ngoài.
Buồn nên ngồi khóc, việc mài hỏi sao?"
Bụt nghe tý bị nốc ao.
Nhưng mà bình tĩnh thì thào vào tai.
"Biết một mà không biết hai.
Anh đây là Bụt, phép tài vô biên.
Nếu anh muốn có nhiều tiền.
Phẩy tay một cái là liền có ngay.
Chú gặp được anh hôm nay.
Coi như chú đã gặp may cả đời".
Nghe vậy Khoai mới mở lời.
Kể cho Bụt hết chuyện đời bất công.
Đợi cho câu chuyện kể xong.
Bụt mới đứng dậy thong dong phán rằng.
"Truyện này đúng thật lằng nhằng.
Như mà anh nghĩ chi bằng thôi đi.
Chú xem chú có tuổi gì.
Mà chú lại muốn so bì người ta?
Chú không có cửa có nhà.
Đã nghèo thì chớ, lại là thằng ngu.
Tuy rằng thịt bắp vai u.
Nhưng mà vừa xíu, hu hu khóc rồi.
Con trai như thế hả trời?
Nghèo, ngu, bi lụy, ai đời gả con?"
Trên cây chim hot véo von..
Nhưng mà ông Bụt chẳng còn ở đây.
Một mình Khoai cứ tây tây.
Như vừa uống rượu ngất ngây cả người.
Nghe xong bài học nhớ đời.
Khoai ta lủi thủi, tìm nơi làm giàu...

Người anh trong truyện cây khế tham lam đến nỗi nhét vàng đầy ống quần, bà bán xôi có nốt ruồi tinh tú ở trên miệng... là những bài văn hài hước của lứa tuổi học trò.
Đề: Tả một người em mới gặp mà gây lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với em.
Tuần trước, em đi mua xôi trên đường Đồng Đen. Bà chủ bán xôi gây rất nhiều ấn tượng trong lòng em. Bà ấy cao khoảng một mét năm mươi. Tóc bà bạc trắng. Da bà nhăn nheo như bà cụ, nhưng em thấy bà vẫn còn rất khỏe. Vầng trán cao, có nhiều nếp nhăn mờ. Mắt bà đã mờ, có tròng trắng như người mù. Mũi bà tẹt. Má bà hồng hào. Gò má căng tròn như được bôi phấn hồng. Đôi môi đỏ hồng, mỏng phớt như tô son. Hàm răng bà rụng gần hết, nhưng bà đã đeo răng giả. Trên miệng có một nốt ruồi tinh tú. Khi em kêu bà bán cho em một gói xôi, bà mỉm cười lấy muỗng múc xôi vào hộp, bỏ nhân vào trang trí. Khi làm xong, bà nhẹ nhàng nói giá xôi. Em trả tiền cho bà. Bà thối lại tiền cho em. Em rất thích bà bán xôi vì bà bán xôi rất ngon và bà không gian lận như những người bán xôi khác. Sau này, khi muốn mua xôi, em sẽ đến chỗ bà để mua ủng hộ.
Đề: Tả con lợn.
Ông em có một con lợn. Trông nó rất xinh. Mắt nó tròn như hai hòn bi ve. Đầu nó to như cái bát ôtô, người nó như cái phích nước. Hai tai nó như hai cái lá bàng. Nó rất là tham ăn. Mỗi lần ông em bê nồi cám đến là nó đạp tung cửa chuồng xông ra nhai tòm tọp. Ông em rất là quý nó. Ban ngày ông cho nó ăn, tắm cho nó. Đến đêm ông trói chặt bốn chân nó lại cho nó không đi đâu được.
Đề: Trình bày hiểu biết của em về nhà thơ Hàn Mặc Tử.
Hàn Mặc Tử là một ngôi sao lớn trong bầu trời đầy sao của nền thơ Việt Nam. Với vẻ đẹp ngoại hình và vẻ đẹp thi ca đã ngày càng tô đậm tên tuổi ông trong thời đại thơ mới lúc bấy giờ. Nhưng căn bệnh phong cùi không may đã cướp đi sự nghiệp tươi đẹp của ông.
Đề: Kể lại chuyện cây khế.
Khi ra đến hòn đảo, người anh tham lam bỏ vàng vào đầy túi và còn nhét đầy ống quần nữa.
Đề: Tả vườn rau nhà em.
Nhà em có trồng rất nhiều loại rau nhưng em thích nhất là cây bù ngót. Cây bù ngót có thân màu xanh, lá màu xanh nấu mì ăn rất ngon. Nhờ có cây bù ngót mà mỗi trưa đi học em được ăn mì rất ngon.
Đề: Tả con gà trống.
Nhà em có nuôi một chú gà trống. Thân hình của chú lực lưỡng, hai cánh xòe ra to như hai chiếc quạt nan, hai chân chú to bằng hai cái đũa ăn cơm.

Hồ Xuân Hương ... tên thật là Hồ Thị Xuân Hương ... sinh ra ở Hồ Than Thở, là ranh giới giữa Hồ Gươm và Hồ Hòan Kiếm ... Hồ Xuân Hương sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm hồ dán ... Bố là Hồ Quý Ly, Mẹ là Hồ Ly... Bà có một người chị là Hồ Quỳnh Hương, em gái bà tên là Hồ Ngọc Hà... Người anh họ của bà là Hồ Hoài Anh ... ông nội bà là Hồ Nguyên Trừng...theo như tin dự báo thời tiết, người đọc tin nhắn này là con cháu của Hồ Xuân Hương
<-- coi xong té luôn ^^

Vô lý

Để thu được 500 USD? Tập đoàn Than và Khoáng sản Việt Nam bán 5 tấn than đá. Nông dân ở Đồng bằng Sông Cửu Long bán 2 tấn gạo. Trung Quốc bán chiếc xe gắn máy trọng lượng 100 kg. Hãng Sony bán chiếc tivi trọng lượng 10 kg. Hãng Nokia bán chiếc điện thoại trọng lượng 0,1 kg. Hãng Intel bán con chip máy tính trọng lượng 0,01 kg. Hãng Microsoft bán một phần mềm trọng lượng 0 kg.

Nguồn gốc con gái

Xưa kia ở tuốt trên trời.
Ngọc Hoàng Thượng đế thảnh thơi thấy buồn.
Sai bắt một chú chuồn chuồn.
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm.
Bỏ thêm một ký ớt bằm.
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô.
Nước mắt cá sấu tám xô.
Dịu dàng chút xíu, một lô : dữ, dằn...
Nêm thêm chín chú lăng quăng.
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông.
Hai cân nhõng nhẽo, giận hờn.
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề.
Ngọc Hoàng hứng chí hề hề.
"Con này" hoàn hảo khỏi chê chỗ nào.
Sai Thiên Lôi lấy bột nhào.
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than.
Bổng nhiên một tiếng nổ vang.
Thế là con gái tự nhiên ra đời.

Người quái thai dị dạng nhất Việt Nam: Sọ Dừa.
Người phụ nữ nặng nhất hành tinh : Chị Hai năm tấn.
Cascader đầu tiên của VN là Lê Lai.
Món hàng đặc biệt nhất mà Hàn mạc tử dám rao bán là : Trăng.
Việt Nam là nước giàu nhất hành tinh vì có "Rừng vàng, biển bạc"
Khách sạn sang nhất thế giới : khách sạn "Ngàn Sao" ở đường Hai Bà Trưng Sài-Gòn (vào năm 1991)
Vụ li dị đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử VN : Lạc Long Quân và Âu Cơ 50 người con theo cha lên rừng, 50 người con theo mẹ xuống biển
Người có cái độc đáo nhất: Từ Hải.

Nhiệm vụ bất khả thi

Tinh trùng (TT) bố dạy TT con: "Khi con vào trong ấy, con phải chiến đấu với nhiều đứa khác, cuối cùng, khi con gặp một "kẻ" tròn tròn, thì con phải xưng danh, nếu nó đáp "ta là trứng" thì con phải xâm nhập ngay thì mới "nên người". TT con vào "trong đó", xung quanh tối đen, nó chiến đấu với vô số TT như nó, cuối cùng, nó gặp một "kẻ" tròn tròn, bèn xưng danh "Ta là TT". Không có hồi đáp. Nó tiếp tục "Ta là TT". Kẻ kia nhìn nó với thái độ khinh khỉnh rồi quay đi. Không nản chí, nó lặp lại "Ta là TT". Kẻ kia bực dọc quay lại "Còn ta là cục amiđan". <<< dzô nhầm chỗ!

Không hiểu luôn ???

Mới sang, buồn, nàng viết thư cho mẹ: "Con buồn lắm, ở đây chẳng có ai làm bạn cả, chỉ ngày ngày ăn và học".
Người mẹ trả lời con: "Ừ, thôi, con chịu khó học hành, mau đỗ đạt về cho bố mẹ nhờ...".
Tháng sau, nàng viết thư về: "Con mới quen được một anh, anh ấy hay lắm mẹ ạ".
Người mẹ: "Ừ, mẹ cũng mừng cho con, có bạn cho đỡ buồn...".
Tháng nữa, nàng: "Mẹ ơi, con nhận lời yêu anh ấy rồi mẹ ạ, anh ấy tốt lắm, chăm lo cho con, vui buồn con đều chia sẻ với anh ấy".

Người mẹ: "Ừ, mẹ mừng cho con...".

Tháng nữa, nàng lại biên thư về: "Mẹ ơi, chúng con quyết định lấy nhau mẹ ạ, con biết con không phải, nhưng chúng con yêu nhau quá bố mẹ ạ, khi nào về Việt Nam, chúng con xin tạ lỗi với mọi người...".

Chả còn biết nói sao, người mẹ đành trả lời "Ừ, thôi, mẹ cũng chả biết nói gì hơn, thôi thì mẹ cũng chúc hai con hạnh phúc, mừng con tìm được người con yêu...".

Mấy hôm sau, nàng lại viết thư về: "Mẹ ơi, con sướng lắm...!".

Người mẹ vồ vập hỏi: "Con sướng sao con?".

Nàng trả lời: "Mẹ ơi, anh ấy... nhẩy từ nóc tủ nhẩy xuống mẹ ạ...".

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Bệnh của giáo sư (Tạo ngày: 1422607665)

2. Cứ bảo tuổi sửu có được không! (Tạo ngày: 1422943543)

3. Phát hiện lịch sử (Tạo ngày: 1422946578)

4. Cuộc thi vắt sữa bò (Tạo ngày: 1422958295)

5. Sự Khác Nhau Giữa VN Và Mỹ! (Tạo ngày: 1422960832)

6. Suýt Chết Vì Quả Đào (Tạo ngày: 1422988582)

7. Định nghĩa bao cao su (Tạo ngày: 1423016743)

8. Suýt bị cắt "của quý" (Tạo ngày: 1423016927)

9. Giờ lịch sử (Tạo ngày: 1423072492)

10. Ong đốt (Tạo ngày: 1423122488)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: