Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

15-02-2015

Lại nói về Lưu Bi

Lưu Bị vốn chuộng người tài, khả năng đặc biệt của bậc đế là biết dùng người... ai có tài năng trong thiên hạ đều được Bị mời về làm việc quần quật như osin nhưng bù lại Bị hậu đãi bằng lương cửu vạn (???)

Chính vì vậy Bị rất muốn tìm dịp thử lòng trung của quần thần... Bị nghĩ nếu bây giờ hỏi chúng mày có trung thành với tao không thì thằng ngu như mình còn biết nói có nữa là chúng nó...

Một hôm nhân buổi họp Bị mới hỏi: ai ở đây không hài lòng với con vợ ở nhà thì đứng lên???

Tất cả đều đứng lên chỉ có Triệu Vân ngồi im 1 chỗ... Bị lừ mắt nhìn mọi người rồi thân mật đến chỗ của Vân và nói: Cái bọn kia đúng là ngu si tứ chi phát triển. Đến vợ chúng nó là người chăm lo cho chúng nó, tiêu tiền dùm chúng nó, trao phân gửi thận cho chúng nó (trao thân gửi phận) mà chúng nó còn không vừa lòng thì làm sao mà trung thành với tao được... chỉ có mày là yêu vợ nên chắc chắn mày cũng rất trung thành. Thật không uổng công tao bạc đãi mày đó (???)

Vân nhăn nhó nói: Tao thật không dám nhận lời khen của mày, số là tao vừa bị vợ đánh què mẹ nó chân nên không đứng lên được...

Lại nói về Hạ Hầu Kiệt

Một hôm, Chử vừa đi tuần về thì gặp Kiệt đang đứng cười ha hả...

Chử bèn hỏi: Sao, trúng lô hả khao đi mày..??

Kiệt: Mie, cả tuần tao chỉ ăn phở cầm hơn thì lấy đâu tiền đánh lô (???)

Chử: thế ông già mày die để lại cho mày con ngựa tàu hay sao mà mày cười to thế ???

Kiệt: Shut up, toàn talk vớ vỉn... mày biết thằng Hạ Hầu Ân anh em sinh đôi với tao không???

Chử: biết, 2 thằng ngu chúng mày giống nhau quá làm bọn tao toàn nhầm.

Kiệt: thì thế, tao toàn phải trả giá cho những hành động ngu đần của nó... Nó đi đua xe thì công an lại bắt tao, nó nợ nần chồng chất thì bọn chủ nợ lại xin tao tí tiết, tao cứu Tào Tháo thì Tào tháo lại thưởng nhầm kiếm báu cho nó... đã thế người yêu tao cũng bi nó cưới làm vợ mất... Acay quá mày ạ, tao đã bao nhiêu lần hát bài ngủ ngoan Acay ơi mà vẫn không hết acay thằng chó Ân... nhưng tao trả thù được rồi.

Chử: Thế là thế nào??

Kiệt: Ha ha, hôm qua tao giả vờ chết thế là Tào Tháo đem chôn thằng Ân luôn...

Lại nói về Trương Liêu..

Lữ Bố và Trương Liêu die cùng lúc và gặp nhau trên thiên đàng.

LB : ủa, sao mày chết thế??? tao nghe nói SIDA 10 năm mới đi ăn cắp cơ mà???

TL : Ặc, Bố đúng là ngu, chỉ có thằng không biết comdom là gì như Bố thì mới chết vì SIDA, tao bị chết ngạt.

LB : Trời, sướng thế !!! Trong thời chiến mà chết độc đáo như mày thì không đụng hàng rồi (???)

TL : thế sao mày chết hả Bố (Bố là Lữ Bố)

LB : ah, tao hộc máu mà chết...

TL : ????? i dont understand ???

LB : Tao biết con Điêu Thuyền nó cặp bồ nên hôm nay tao về sớm bắt quả tang... về đến nhà tao nghe có giọng đàn ông bèn đạp door xông vào nhưng không thấy thằng chó nào, tao lục tủ, soi gầm giường, chạy lên gác vẫn không thấy ai thê là tao tức quá hộc máu chết.

TL gào lên : mẹ kiếp...

LB : Hả, mày sao thế??

TL : Nếu lúc đó mày mở ngay cái hòm cạnh cái tủ thì có phải bây giờ tao với mày vẫn sống không thằng NGU.

Lại nói về Triệu Vân

Từ ngày Quân Thục mời được thầy bói siêu đẳng Khổng Minh về làm quân sư thì sáng ăn lô, chiều ăn đề cuối tuần đi ăn cắp cả lũ... Quân thục đánh đông dẹp bắc, quân địch dù có đông trẻ con, đông đàn bà, đông người già thậm chí đông cả ba thứ vẫn bị quân thục đánh cho tan tác (???) Quân thì thiện chiến, tướng thì thần oai nhưng đen cho quân thục là trên đời không có thằng nào hoàn hảo.

Quân thục tất cả trên dưới đều bị nhiễm căn bệnh thế kỷ là... Sợ Vợ

Để khắc phục, tìm hướng giải quyết Lưu Bị quyết nhờ đến cái đầu của Khổng Minh.

Lưu Bị nói: Khổng nè, mày mặt mũi sáng sủa mày râu nhẵn nhụi..không có râu thì sao mà quặp được..chắc mày không sợ vợ chứ ???

Khổng Minh: trời, ông không thấy tóc tôi quặp hết cả vào thế này mà còn hỏi. Râu nó biết có mọc thì cũng quặp nên chán không buồn mọc đấy (???)

Lưu Bị kêu trời: thôi, dù sao cũng không ai ngu hơn mày, mày nghĩ cách đi...

Khổng Minh, Lưu Bị, cùng chư tướng đang họp bàn quyết sách thì nghe tiếng gầm quen quen: Móa, chúng nó định bật tôm, chị em đâu xung phong.

Lưu Bị cùng chư tướng cuống cuồng, dẫm đạp lên nhau mà chạy. Thật đúng là quân Thục oai dũng, chạy cũng rất pro.

Bão qua, mọi người quay lại phòng họp thì thấy cảnh vật tan hoang nhưng Triệu Vân vẫn ngồi đó oai nghiêm như 1 chiến thần.

Lưu Bị cảm kích: Trời, Mr Perfect... thằng này đã giỏi còn ko sợ vợ đúng là number one.

Quan Vũ, Trương Phi: hình như Sợ vợ không có trong từ điển của nó.

Tiếng hoan hô và clap (vỗ tay) vang lên ầm ĩ thì bỗng đâu Khổng Minh gào lên: Mẹ kiếp, nó són ra quần vỡ tim chết từ lâu rồi...............

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Truyện 1 (Tạo ngày: 1422982938)

2. Truyện 2 (Tạo ngày: 1422983113)

3. Truyện 3 (Tạo ngày: 1422983314)

4. Truyện 4 (Tạo ngày: 1422983476)

5. Truyện 5 (Tạo ngày: 1422983778)

6. Truyện 6 (Tạo ngày: 1422984935)

7. Truyện 7 (Tạo ngày: 1423231423)

8. Truyện 8 (Tạo ngày: 1423231575)

9. Truyện 9 (Tạo ngày: 1423231774)

10. Truyện 10 (Tạo ngày: 1423231930)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: