Vợ là gì?
06-09-2018
Vợ là người chẳng họ hàng
Thế mà giờ đẹp lại sang nhà mình.
Ngày đầu trông thật là xinh
Môi tươi mắt thắm đến đình cũng xiêu.
Vợ là đáng kính đáng yêu
Kính vợ đắc thọ là điều đương nhiên.
Nhớ vòng chung kết toàn cầu
Nhì trời nhất vợ đứng đầu bảng A.
Vợ là con của người ta
Mà sao tình lại thiết tha mặn nồng.
Vợ là chăn ấm mùa đông
Là dòng suối mát ngày không có tiền.
Vầng trăng vằng vặc trước hiên
Đinh ninh xin giữ lời nguyền nộp lương.
Vợ là két sắt, tủ tường
Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà.
Vợ là một đôi thùng loa
Mỗi khi điên tiết cả nhà nổi giông.
Dáng như sư tử Hà Đông
Cha con lấm lét mà không dám cười.
Vợ là bình cũ lâu đời
Ai mua chẳng bán tứ thời nâng niu.
Vắng vợ có một buổi chiều
Cha con chống chếnh như diều đứt dây.
Uớc gì có vợ về ngay
Để mang tiếng hát làm say cả nhà!
Thơ về tình yêu và máy tính
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó,
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall.
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab,
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl.
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện,
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel.
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc,
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown.
Thơ chế vỡ đường ống nước ở Hà Nội
Ta còn em, đôi vòi han
Ta còn em, bồn khô nước
Do đường ống, gặp người thi công ẩu
Nên vỡ thường xuyên, chín bận như đùa
Ta còn em, thau đồ mùi như sầu riêng
Ta còn em, đống bát mùi như sầu riêng
Mảnh khăn mùi như sầu riêng
Toàn thân đang mốc
Tắm không đều sinh ra bệnh ghẻ.
Không nước dội, đi cầu dùng túi ni-lông
Ta rủ em, dọn nhà đi về quê
Vì nguồn nước cứ như ma
Chợt nhòa, chợt hiện
Người thành phố, khi nghe bị mất nước
Bỗng thấy mình chẳng khác thủa chăn bò
Ta còn em, hàng phố cũ khô cong
Vì từng mất nước liên miên
Thuộc hàng kỷ lục
Chiều hồ Tây không hôi bằng hôm trước
Bởi vì em, ngồi cạnh quen mùi.
Thơ vui về vợ và bồ
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt nheo nheo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng…
Trước
Tiếp theo