Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

09-05-2015

Ông thầy kia thấy đứa học trò nhỏ cầm cái bánh bàng. Thầy rằng: "Mầy đem đây tao làm cái trăng khuyết cho mầy coi".

Thằng nhỏ không dè đưa cái bánh cho thầy, thầy cắn phứt hết nửa cái, rồi nói rằng: "Ðể tao làm trăng lặn cho mầy coi!".

Thầy vừa há miệng cắn bánh, thằng nhỏ nóng ruột lấy tay đập lại, lờ thầy cắn nhầm tay, nó khóc. Thầy dỗ rằng: "Thôi thôi, bữa nay tao tha mầy học.

Về nhà có hỏi thì mầy nói bị chó cắn nhầm tay nhé!".

Quan huyện nói với đầy tớ:

- Mày ở gần tao mà chẳng học tập tao được cái gì cả.

- Dạ! Con học cũng được kha khá rồi đấy chứ ạ.

- Mày học cách ăn nói, cư xử của tao chưa?

- Dạ rồi. Gặp dân thì mày tao. Gặp quan trên thì bố con. Thằng dân nào cứng đầu thì cho nó ngửi đế giày. Quan trên có mếch lòng thì cố giơ mặt cho ông ấy đạp 1 phát để giãn gân cốt.

- Thế còn kiếm tiền?

- Tận thu của dân. Nhà nào không có tiền thì thu dép rách, quần thủng đít, bát vỡ, nồi bẹp... Không có dép, quần... thì bắt nó ngồi vào thùng, đánh vài chục roi rồi lấy sản phẩm thừa bón ruộng.

Hồi Cao Bá Quát còn đang làm hành tẩu trong Huế, một hôm ở chỗ làm việc của ông xảy ra một vụ cãi cọ rồi đánh nhau giữa hai vị quan khá to ở triều đình. Khi Tự Ðức ra mặt xét xử, thấy Quát là người thấy tận mắt cái cảnh đó, liền bắt Quát ra làm nhân chứng. Quát vốn đang bất mãn tràn trề, mới lựa lấy một câu chửi đã được nghe để viết vào tờ khai như sau:

Trước Quát không biết
Sau Quát chẳng hay
Nửa chừng Quát đến
Quát thấy thế này:
Bàn trên bảo chó.
Bàn dưới bảo chó.
Trên dưới đều chó
Rồi choảng nhau luôn
Thần can chẳng bỏ
Thần thấy thế nguy
Thần sợ thần chạy!

Tự Đức cũng là dân văn, nên đọc đến câu "Trên dưới đều chó" (Thượng hạ giai cẩu) thì biết ngay tên này vừa chửi cả triều đình , tính luôn ông ta vào. Nhưng đây là kiểu chửi kín nên không thể công khai bới ra mà bắt lỗi được, rốt cuộc phải cho qua.

(Phải khen Cao Bá Quát vụ này một chữ: khôn. Sĩ diện của vua chúa có thể nói là to hơn trời. Nếu bung bét ra, tội phạm thượng chắc chắn khiến Quát rơi đầu, nhưng cái danh "Vua đầu tiên trong lịch sử VN bị làm thơ chửi như chó" thì Tự Đức có đánh chết cũng không dám gánh)

Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc. Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: – Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con Út. Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô Út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: – Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng. Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: – Ừ con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho. Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: – Cô Út, bác nói cô cho tôi… nắm tay cô một chút. Cô Út sợ quá la toáng lên: – Má ơi! Anh này ảnh kêu… – Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu! Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: – Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ. – Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho. Anh ta lại xuống bếp: – Cô Út, bác nói cô cho tui hôn cô một cái. Cô Út la lớn: – Má ơi! Anh này ảnh đòi… – Thì mày cứ để cho nó một chút… Cô Út đành để cho anh ta hôn. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một chút"… Một thời gian sau, anh ta đã được ở… rể nhà bà cụ.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Mày để cho nó một chút (Tạo ngày: 1422847854)

2. Đơn xin chôn trâu (Tạo ngày: 1422961166)

3. Chọi gà (Tạo ngày: 1422989787)

4. Dành cho đàn bà (Tạo ngày: 1423016826)

5. Can đảm lên anh (Tạo ngày: 1423017492)

6. Thơ vịnh con chó (Tạo ngày: 1423107480)

7. Chồng và thư ký  (Tạo ngày: 1423120826)

8. Không cần bánh xe ... (Tạo ngày: 1423236671)

9. Vụ kiện chôn sách (Tạo ngày: 1423281522)

10. Đôi câu đối chội (Tạo ngày: 1423486863)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: