Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Có anh chàng vốn tính tham ăn, hễ ngồi vào mâm là chú mục vào những món ngon, cắm đầu gắp, lo sao ăn cho đầy bụng. Vì thế, anh ta rất ngại nói chuyện trong bữa cơm. Một lần đi ăn cỗ ở nhà nọ, ngồi vào mâm là anh ta gắp lia lịa. Có một ông khách lạ thấy anh ta ăn uống lỗ mãng như thế, mới tìm cớ nói chuyện để hãm bớt anh ta lại. Ông ta hỏi: – Chẳng hay ông người ở đâu ta? Anh ta đáp: – Ðây! Rồi cắm cổ gắp. – Thế ông được mấy cô, mấy cậu rồi? – Mỗi! Lại cúi xuống gắp lia lịa. Ông kia vẫn chưa chịu thua, hỏi tiếp: – Các cụ thân sinh chắc là còn cả chứ? Anh ta vẫn không ngẩng đầu lên đáp: – Tiệt!…
Ông chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn để mua con vịt cùng chiếc nồi. Chỉ một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt: – Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không chịu nhảy nhót gì cả! – Thế à? – người chủ cũ con vịt đáp lại – Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi không?
Anh chủ nhà kia hay nói láo, có thằng đày tớ lanh nói đỡ cho ảnh hoài. Bữa kia ảnh nói với người ta rằng : "Tôi bị trận dông lớn quá chừng, đến đỗi cái giếng nó bay cho tới hàng xóm!". Họ nói không có lẽ. Thằng đày tớ cắt nghĩa rằng : "Sự đó là thiệt, bởi cái giếng của chủ tôi có rào chặn một hàng sơ li, hôm đó trận dông nó trốc hàng sơ li qua bên này, nên coi như hình cái giếng bay qua bển". Bữa kia anh ta uống rượu say, khoe tài với anh em bạn rằng : "Tôi vào trai gái với con vợ thằng khác ấy, rủi nó về, cỏn sợ đem giấu tôi trong thùng ngang; thẳng dở ra, thì thùng không, tôi đã độn về mất". Thằng đày tớ nói rằng :"Sự đó là thiệt, hôm đó tôi có đi theo, thấy thím kia biểu chủ tôi ngồi, lấy thùng úp lại, tôi ngồi ngoài, gần bên lỗ chó, tôi kêu nhỏ, chủ tôi nghe, mang thùng lại dựa vách, chum lỗ chó mà ra. Thằng khác cầm đèn lại dở ra thì thấy thùng trống". Anh ta ỷ có đày tớ nói đỡ cho, ăn quen cứ nói láo hoài. Bữa kia người ta đập được một con chuột cống, lớn bằng con heo con, ai nấy làm lạ xúm lại coi, anh ta lại nói rằng: "Chuột bây lớn mà mấy người lấy làm lạ, bữa hôm tôi đập được con chuột lớn bằng con bò". Họ nói :"Cái đó mới là láo to đa!" Anh ta biểu hỏi thằng đày tớ coi. Thẳng nói rằng : "Láo bực nào tôi còn đỡ đặng, trừ ra có cái láo như bò, tôi đỡ không nổi".
Tiến sĩ Thạch Mạn Khanh là người điềm tĩnh, hay pha trò. Một lần, ông ta cưỡi ngựa đi chơi. Người hầu dắt ngựa, không cẩn thận, nên làm cho Thạch Mạn Khanh bị ngã từ trên lưng ngựa xuống đất. Quan viên tùy tùng vội chạy lại đỡ Thạch Mạn Khanh dậy phủi bụi đất, rồi đỡ ông ta lên ngựa. Thạch Mạn Khanh cười mà nói với mọi người. – May mà tôi là Thạch Học sĩ (thạch là đá) chứ nếu là Ngõa học sĩ (ngõa là ngói) thì đã tan xác rồi nhỉ.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Vova viết tắt (Tạo ngày: 1422852198)

2. Xác nhận vấn đề (Tạo ngày: 1422943695)

3. Đơn xin chôn trâu (Tạo ngày: 1422961166)

4. Mẹo trẩy kinh (Tạo ngày: 1422961228)

5. Quỳnh trả ơn chúa Liễu (Tạo ngày: 1422988797)

6. Trả nợ anh lái đò (Tạo ngày: 1422989516)

7. Nhặt bã trầu (Tạo ngày: 1422989719)

8. Văn hóa (Tạo ngày: 1423117345)

9. Cô gái trả lời điện thoại  (Tạo ngày: 1423120728)

10. Những lời cầu hôn "hay nhất quả đất" (Tạo ngày: 1423205866)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: