Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

07-12-2016

Sau khi lấy địa chỉ cụ thể của mình, thầy bói bảo về nhà chờ đợi. Tôi nửa mừng nửa lo, vui vì sắp được lấy chồng, lo vì không biết lão thầy bói làm mối cho thằng nào, có ra gì không.

Một tuần sau, tôi đang thơ thẩn ngoài vườn thì có anh đẹp giai tìm tới xin gặp. Sau khi giới thiệu bản thân, quê quán, anh ta xin được phép tìm hiểu và lấy tôi làm vợ. Tôi không giật mình nhưng ngạc nhiên vì chàng quá đẹp giai, có bằng đại học, so với tôi lệch như trời với đất. Tôi có vẻ mất tự tin, chả nhẽ số tôi lại hên thế ư, lấy được anh này quá mả tổ táng hàm rồng. Thấy tôi còn lững lự, anh ta nói rõ:

- Em ơi, số anh phải lấy vợ si ca vâu, càng vổ càng tốt. Nếu anh không cưới được em thì đời anh coi như vứt đi! Thầy bảo anh phải cưới vợ si ca vâu thì mới nhanh lên chức.

Tôi chấp nhận lời tỏ tình của chàng. Đời có lẽ thế, vợ chồng là cái duyên nợ tiền định. Một tháng sau tôi chính thức lên xe hoa. Đêm tân hôn nằm ôm chồng mà tôi vẫn thấy như đang mơ.

Sau ngày cưới tôi cầm 150 triệu trả ơn cho thầy bói như đã hứa. Thầy vui vẻ cất tiền vào tủ rồi chia sẻ:

- Thực tình thì tôi chỉ được 10 triệu thôi, còn 90 triệu phải đưa cho Sếp để ông ấy ra quyết định bổ nhiệm chồng cô làm phó phòng.

- Anh biếu bố em đồ uống thì cũng biếu mẹ đồ uống cho cân bằng. Mẹ em thích uống bia ngoại.

Tôi chạy vào siêu thị mua 3 triệu tiền bia ngoại vác ra, phải nói là mệt. Tôi không ngờ vụ ra mắt bố mẹ vợ tương lai lại vất vả khổ ải đến vậy. Muốn có vợ thì phải vất vả thôi, không thể khác được.

Tôi cố diễn mỉm cười thật tươi để người yêu vừa lòng. Ôi giá như chỉ mua chai rượu chừng 500 ngàn thì đỡ biết bao.

Nàng gọi taxi chở quà cho đỡ vất vả, mấy thùng bia ngoại nặng như cùm ai mà vác được. Thế là lại phải chi thêm gần triệu bạc thuê xe, đủ thứ tốn kém.

Khi đã xếp bia rượu lên xe thì em mới chợt nhớ ra một chuyện quan trọng.

- Anh ơi em xin lỗi, em còn 2 ông anh và 1 bà chị nữa. Anh chịu khó mua quà cho họ đi, nếu đám này mà phá thì chúng mình khó lấy được nhau.

Tôi thấy chóng mặt như thể phát bệnh tiền đình. Cố lấy lại bình tĩnh mình quát vào mặt người yêu lần cuối:

- Cô thống kê hết họ hàng hang hốc ra để tôi mua quà một thể cho xong đi!

Tôi ghi sơ qua danh sách 15 ẻm xinh đẹp nhất công ty để tiện theo dõi. Những con nai tơ ơi, hãy đợi nhé, anh sẽ nhai từng em một, các em thật khổ thân quá đi thôi.

Đang mơ màng lên tiên thì Sếp gọi lên giao nhiệm vụ. Sếp ơi, xin Sếp cho em việc nhẹ nhàng thôi để em còn thời gian cưa gái, đội ơn Sếp nhiều. Nếu Sếp thích cô nào thì em xung phong cưa hộ, làm chân gỗ tình yêu cho Sếp thì còn vinh dự nào bằng. Tôi rón rén vào phòng Sếp nhận nhiệm vụ.

- Này chú em, nhiệm vụ của chú là phải yêu và lấy cô Nở nhân viên tiếp tân công ty. Hạn cho chú em phải cưa cẩm và hoàn tất thủ tục kết hôn trong 3 tháng. Chấp hành nha, không được chống đối!

Tôi suýt ngất. Sếp ơi là Sếp, cô Nở có cái mụn ruồi to như quả nho trên môi thì làm sao em yêu được chứ. Tôi chắp tay lậy Sếp cho yêu cô khác, và chỉ nhận được câu trả lời lạnh lùng như tuyết rơi:

- Không được. Cả công ty này trông chờ vào chú em. Nếu chú không lấy cái Nở thì công ty phá sản. Bố cô ấy hiện là người quyết định phân bổ dự án mấy nghìn tỷ cho công ty. Gả chồng cho cô Nở là nhiệm vụ số 1 của công ty ta hiện nay. Thôi chấp hành đi, chú được tuyển vào đây cũng là do yêu cầu quan trọng này!

Chuyện này quá đơn giản, đàn ông như con cá đói, thấy mồi thì há miệng đớp ngay. Tôi chỉ đưa mấy đường cơ bản là chàng đã chấp nhận mời mình đi chơi liền. Đàn bà muốn là Chúa muốn.

Sau bữa ăn thịnh soạn chàng chiêu đãi, chúng tôi ra công viên tâm sự, tôi cố tình nép sát vào ngực chàng, đặt một nụ hôn mời mọc. Bỗng nhiên mùi hôi nồng nặc từ trong nách chàng phát ra khiến tôi suýt bị nôn.

Giời ơi là giời, bệnh này khó chữa lắm đây, gặp phải ông chồng này chỉ còn đường chạy mất dép. Tôi ôm miệng như muốn ói. Lúc này chàng mới nói thật: Em yêu ơi, bao nhiêu cô gái đã bỏ anh vì mùi hôi nách rùi, nếu em chấp nhận tình yêu của anh thì sẽ có tất cả.

Tôi về nhà nằm vật xuống phản ôm mặt khóc, nước mắt ướt đẫm mấy cái khăn tay bông. Bao nhiêu công lao tăm tia mới tìm được đối tượng, thế mà lại dính đòn hiểm mới khổ thân tôi. Tôi tự trách mình, đúng là ngu lâu, hồi vạch ra tiêu chí sao không nghĩ ra phương án hôi nách chứ, bây giờ chót yêu rồi thì làm sao đây.

Tôi tiếp tục nằm khóc, xả hết ấm ức ra ngoài. Một câu hỏi luẩn quẩn trong đầu: Hôi nách và có tất cả, chấp nhận hay không? Khóc cho tới khi hết nước mắt, tôi quyết định nhắn tin trả lời:

- Hôi nách vẫn chưa phải là hết sách, em chấp nhận yêu anh!

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Nhân vật bí ẩn (Tạo ngày: 1422607744)

2. Diêm Vương thèm ăn thịt (Tạo ngày: 1422943386)

3. Suýt bị cắt "của quý" (Tạo ngày: 1423016927)

4. Chồng và thư ký  (Tạo ngày: 1423120826)

5. Không biết ghen (Tạo ngày: 1423120919)

6. Song kiếm hợp bích (Tạo ngày: 1423188320)

7. Chửi cha thằng Bảo Thái (Tạo ngày: 1423282291)

8. Trạng chết Chúa cũng băng hà (Tạo ngày: 1423282569)

9. Bán xe giá rẻ để chiều chồng (Tạo ngày: 1423540294)

10. Không phải một lần như thế này (Tạo ngày: 1423540489)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: