Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

07-12-2016

Tôi ra cổng ngó qua, giời ơi, giai Hàn sao nhếch nhác thế không biết, chả nhẽ lại là người giả hay sao. Giai Hàn thường bảnh bao, tóc chải bóng lộn, da trắng, túi đầy tiền cơ mà.

Trong xóm đã có đứa lấy chồng Hàn rồi, xây cho bố mẹ cái nhà to nhất khu đồng chiêm trũng. Tôi thấy có chuyện nghi ngờ khó hiểu khi giai tiếp tục kéo tới xếp hàng chờ vòng sơ tuyển.

Người đầu tiên được ban tổ chức gọi vào.

- Nhà ngươi có đúng là dân Hàn Cuốc không hả?

Người này vỗ ngực nói rằng:

- Tôi chính là thằng Hàn Cuốc đây, ngoài ra mình còn hàn được cả xẻng nữa...

Đối thủ của mình cũng bắt đầu có động thái cạnh tranh. Cô ta không mời chàng ăn cái gì bao giờ cả, mà chỉ thi thoảng đánh mắt đưa tình, hoặc nói những câu nhạt  nhẽo. Cô ta nhất định không là đối thủ của tôi.

5 ngày làm việc trong tuần chàng đều ngồi với tôi thì ai còn cơ hội nữa chứ. Tôi tự tin tiếp tục chính phục con đường tình yêu với những món ăn đặc sản ngon nhất để kẻ đối địch kia không còn cơ hội xen vào.

Tình yêu được xây đắp bằng đặc sản thông qua dạ dày thì chắc hơn xi măng mác cao xây đập thủy điện, tôi xây đập tình yêu.

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, một năm nay tôi đã phải đầu tư mất gần 100 triệu nuôi tình yêu bền vững, ngân sách gần cạn kiệt rồi. Vào một ngày đẹp trời mơ mộng, tôi thẳng thắn bày tỏ tâm tình:

- Anh ơi, chúng mình quen nhau hơn 1 năm rồi mà anh vẫn chưa tỏ tình với em nhỉ?

Chàng nhìn tôi thông cảm và pha chút ánh mắt đáng thương:

- Em ơi thông cảm cho anh nhé. Anh chót tỏ tình với cô Tuyến rồi. Em chỉ cho anh ăn bữa trưa thôi, còn cô ấy cho anh ăn bữa sáng và bữa tối nữa...

- Em yêu ơi, đây là bát cháo hành mà Thị Nở nấu cho Chí Phèo ngày xưa đấy, là biểu tượng tình yêu đấy...

Nàng điên tiết ném bát cháo vào mặt mình mà quát:

- Cút ngay! Hóa ra anh coi tôi là Thị Nở à...

 

 

 

 

 

Nếu biết lấy vợ mà nhục thế này thì ở giá còn hơn. Mà sự thật thì cô ấy có vất vả lắm đâu, mỗi ngày nấu 3 bữa cơm, dọn dẹp nhà cửa, gặt đống quần áo, đi chợ và làm mấy việc vặt vãnh nữa thôi...

Tai mình ngày càng đau dữ dội, không thể chịu đựng được nữa. Tôi quyết định vùng dậy quát vợ:

- Kể từ hôm nay cô không phải làm việc gì nữa, tôi sẽ làm hết! Cô sẽ phải đọc mấy chục tờ báo rồi tóm tắt nội dung cho tôi biết, lên phây sờ búc xem có tin gì hót thì thông báo cho tôi.

Vợ tôi gật đầu đồng ý, tuy nhiên cô ta vẫn tỏ vẻ nghi ngờ. Ba cái việc vặt mà cô ấy làm suốt ngày thì tôi chỉ làm loáng cái xong ngay.

Sáng hôm sau tôi dậy sớm, quét dọn nhà cửa, pha nước, rửa cốc chén, đi chợ mua đồ ăn sáng, rồi làm cơm trưa...Còn vợ tôi thì ngồi lên mạng chát chít với bạn bè. Điều kỳ diệu đã xảy ra, cô ấy không còn nói một câu nào nữa, thi thoảng lại nhìn tôi cười chúm chím như thời còn yêu. Tai tôi đã khỏi hẳn rồi, không còn đau nữa he he...

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Con gái kiểu internet (Tạo ngày: 1422847155)

2. Vova ngắm gái (Tạo ngày: 1422979850)

3. Chê vợ không bằng gái điếm (Tạo ngày: 1423017152)

4. Cô gái trả lời điện thoại  (Tạo ngày: 1423120728)

5. Chồng và thư ký  (Tạo ngày: 1423120826)

6. Sự khác nhau giữa con gái các nước (Tạo ngày: 1423499537)

7. Bán xe giá rẻ để chiều chồng (Tạo ngày: 1423540294)

8. Không trúng tuyển vì mua bằng giả (Tạo ngày: 1423540383)

9. Bí quyết giữ chồng (Tạo ngày: 1423552158)

10. Cưa gái không thành (Tạo ngày: 1424022569)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: