Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Trong quán rượu, anh thanh niên gặp một người bạn đang uống một mình: – Trông anh buồn quá! Có chuyện gì thế? – Mẹ tôi mất vào tháng sáu để lại cho tôi 3.000 đô la. – Xin chia buồn cùng anh! – Thế rồi vào tháng bảy, bố tôi lại chết và để lại 7.000 đô la. – Trời đất! Chỉ trong có 2 tháng mà anh mất đi những người thân yêu nhất. Tôi hiểu vì sao anh lại buồn tới mức này. – Chưa hết đâu anh ạ! Tháng tám vừa rồi, dì tôi lại chết và để lại cho tôi 10.000 đô la. – Anh thật là người bất hạnh. – Nhưng buồn hơn nữa là tháng này chả có ai chết cả.
Chiều nay nghe tin anh LƯƠNG về… lòng bỗng thấy vui lạ. Anh LƯƠNG là con của bác VÍ – anh đi làm xa nhà 1 tháng anh mới về thăm 1 lần. Lần nào gặp anh tôi cũng thấy vui – vì anh và tôi khá là hợp nhau. Ngày anh về tôi vui lắm, nói cười tít mắt. Nhớ tháng trước anh đi, có dặn là tháng này anh đi hơi lâu. Mà đúng là lâu thật, tôi mong anh về như trời hạn mong mưa. Tôi nhìn anh LƯƠNG về lần này có vẻ gầy đi nhiều. Nhìn anh tôi thật xót xa. Tối 2 anh em ngồi trước hiên nhà -anh nằm võng hút thuốc … ánh mắt nhìn xa xăm. – Thế anh THƯỞNG không về chung với anh sao? – Tôi hỏi. Anh nhìn tôi thở dài và im lặng. Chú biết rồi còn phải hỏi. Anh THƯỞNG ít về thăm nhà lắm, có khi cả năm anh mới về 1 lần, có khi anh không về. Anh Thưởng là anh em cùng mẹ khác cha với anh Lương mà anh có vẻ chảnh lắm,không hòa đồng với anh em lắm. – Dạo này bác NỢ hay nhắc anh lắm, bác ấy trông anh suốt. Tôi nói – Uh, anh biết rồi anh sẽ ghé thăm bác ấy. Anh vừa phả khói thuốc vừa trả lời. Có đôi lần anh LƯƠNG đi lâu quá,sợ nhà mong nên nhờ anh bạn tên ỨNG về báo tin,mà thường thì chỉ khi ốm quá anh LƯƠNG mới nhờ anh ỨNG báo tin về. Tôi thắc mắc thì anh LƯƠNG nói hai người làm chung chỗ, lại chung vị trí nên đổi nhau, mỗi lần anh ỨNG về thì anh LƯƠNG dù ốm cũng phải cố làm thay. Thế nên tháng nào anh ỨNG về qua nhà báo tin là tháng đó anh LƯƠNG nom tiều tụy hơn hẳn, tôi lại thương anh thắt ruột. – Anh về nhà mấy hôm rồi anh lại đi – kỳ này anh không ở lâu được. Anh nói Tôi không trả lời … ánh mắt nhìn xa xăm … ngoài kia trời vẫn tối đen như mực …
Người chủ hiệu đi qua phòng đóng gói, trông thấy một cậu bé đang ngả lưng trên một chiếc thùng, miệng huýt sáo vui vẻ. – Mày làm được bao nhiêu tiền một tuần? – ông ta hỏi. – 50 đôla một tuần, thưa ông. – Đây là tuần lương của mày. Cút luôn đi! Khi gặp người quản đốc, ông chủ cằn nhằn: – Anh thuê thằng bé đó ở đâu vậy? – Chúng ta có thuê nó bao giờ đâu, nó vừa mang tới một kiện hàng từ một công ty khác.
Tại Mỹ, người ta thành lập một hội toàn những người ở bẩn. Vì số người ở bẩn ít nên hội này đăng báo thu nhập thành viên mới. Một thanh niên vì ở xa nên viết thư đến hội bẩn xin ra nhập. Trong thư anh ta viết : Tôi thiết tha xin ra nhập hội bẩn của các ngài và bằng chứng ở bẩn của tôi là lá thư này viết trên tờ giấy đi toilet đã dùng rồi của tôi. Sau lá thư anh ta ngĩ bụng mình ở bẩn thế này chắc chắn sẽ được nhận vào hội. Được một tuần sau anh ta nhận được thư phúc đáp của hội bẩn. Thư viết rằng : Chúng tôi rất thông cảm với nguyện vọng của ngài nhưng rất tiếc không thể thu nhập ngài vào hội được vì trong hội chúng tôi sau khi đi toilet xong không ai dùng giấy toilet cả.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Những người dũng cảm nhất hành tinh (Tạo ngày: 1422959560)

2. Ai là kẻ ngu ngốc? (Tạo ngày: 1423483155)

3. Kẻng gì? (Tạo ngày: 1424365355)

4. Vova trong giờ kể chuyện (Tạo ngày: 1425531983)

5. Thừa một con thì có (Tạo ngày: 1425696080)

6. Sinh viên học marketing phỏng vấn xin việc (Tạo ngày: 1425887525)

7. Khi con gái kéo nhầm ... (Tạo ngày: 1425914283)

8. Người đàn ông Việt Nam nam tính nhất thế giới (Tạo ngày: 1425956589)

9. Liên hoan kiếm thuật thế giới (Tạo ngày: 1425957217)

10. Ven rừng U Minh thủa trước (Tạo ngày: 1425967097)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: