Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Một nhà biên kịch bảo đồng nghiệp: – Rất tiếc là anh lại không đến dự buổi công diễn đầu tiên vở kịch của tôi. Người ta chen lấn xô đẩy nhau đến là khiếp ở trước cửa phòng bán vé. – Vậy anh có chấp nhận cho họ lấy lại tiền vé không?
Nhà triệu phú nọ mất một con chó quý, đăng báo tìm và hứa sẽ thưởng 10.000 USD. Chờ mãi không thấy báo phát hành, ông bèn tới toà soạn thì chỉ gặp một em bé. Ông níu lại hỏi: – Ở đây không còn có ai cả sao? – Dạ không, nghe nói tất cả nhân viên toà soạn đang bận đi tìm con chó của ai đó bị lạc.
Trước hết, đây là thuật của đàn bà. Hở quá thành nhàm chán và rẻ tiền. Kín quá thì chẳng ai biết gì. Trong thương trường, đây cũng là mẹo hay, được vận dụng nhiều và cổ kim đều có những ví dụ điển hình. Sau đây là một trường hợp dùng mẹo nửa kín nửa hở vào bậc cao thủ. Có một gã nọ, buổi sáng trước khi đi làm dặn vợ như thế này: – Bà nhớ trông nom con mèo cho thật cẩn thận nhé. Nếu bà để nó sổng ra hoặc để ai nhìn thấy nó thì coi như bà đã giết tôi. Trăm ngày như một, sáng nào trước khi ra khỏi nhà gã đều dặn vợ như thế. Nếu chỉ dặn một vài lần có thể láng giềng không ai nghe nhưng dặn mãi hàng trăm lần thì láng giềng nhiều người nghe lỏm được. Người ta lấy làm lạ và cứ thầm thì hỏi nhau: "Con mèo của lão ta như thế nào mà lão giấu kín thế"? Và, một lần sơ sểnh, bà vợ đã để con mèo sổng ra, nhưng bà đuổi theo và vồ ngay được. Mặc dù vậy, hàng xóm láng giềng cũng đã có nhiều người nhìn thấy. Đó là một con mèo lạ lùng, có một không hai, vì bộ lông của nó đỏ rực như lửa. Về nhà, khi biết chuyện vợ để sổng mèo, gã nọ đã quát tháo ầm ĩ và nện cho bà vợ một trận nhừ tử. Câu chuyện về con mèo quý lại một lần nữa được nhiều người bàn tán. Tiếng đồn đến tai một viên hoạn quan. Y mừng rỡ tìm đến nhà gã nọ gạ mua bằng được con mèo kia để mang dâng vua vì hoàng thượng rất thích nuôi các giống thú quý hiếm. Lúc đầu gã nọ một hai nói rằng nhà gã không nuôi mèo song viên hoạn quan cứ ngồi lỳ mãi và đã nghe được tiếng mèo kêu từ trong buồng gia chủ. Không thể giấu được nữa, gã nọ phải thú thật. – Quả thật tôi có một con mèo, nhưng đây là món quà biếu của một vị đạo sĩ nên không thể bán được. Viên hoạn quan không nản, quyết mua cho kỳ được. Y đã tự trả giá con mèo lên tới 30 vạn quan tiền. Nghe tới 30 vạn quan tiền, gã nọ bỗng oà khóc: – Một con mèo mà ngài trả tới những ngần ấy tiền ư? Bằng cả cơ nghiệp của một hào phú. Thế có nghĩa là đại nhân quyết mua bằng được rồi. Quan đã quyết thì phận làm dân không còn biết nói thế nào nữa, đành vâng theo vậy. Và, gã vừa đếm tiền vừa nức nở khóc vì phải xa con mèo quý. Viên hoạn quan mang mèo về, định bụng nuôi và dạy dỗ thêm ít hôm nữa rồi mang vào cung dâng vua, nhưng, lông con mèo cứ nhạt dần và 15 ngày sau thì nó hiện nguyên hình là con mèo trắng. Khi quan quân kéo đến tìm bắt gã bán mèo thì gã đã mang vợ con cao chạy xa bay rồi.
Một người đàn ông bước vào siêu thị khăng khăng đòi mua ngọn của cây rau diếp. Chú bé bán hàng nói rằng phải đi hỏi ý kiến của viên quản lý. Chú ta bước vào phòng phía sau và nói: – Có một thằng ngu ngoài kia đòi mua một nửa cây rau diếp… – Vừa mới nói tới đó, chú chợt phát hiện ra người đàn ông đã đi theo và đang đứng ngay phía sau lưng, nên nói tiếp luôn:…Và quý ông đây muốn mua nửa còn lại. Viên quản lý đồng ý bán và người đàn ông đi khỏi. Sau đó, viên quản lý gọi chú bé lại và nói: – Nhanh trí đấy! Mày làm tao có ấn tượng tốt, thế mày từ đâu đến đây? – Từ Canada, thưa ngài! – Tại sao mày lại rời bỏ Canada? – Ở đó chỉ toàn là bọn du thủ du thực và dân chơi hockey thôi ạ! – Vậy à? Vợ của tao cũng là người Canada đó. – Ông không đùa đấy chứ? Vậy bà nhà chơi cho đội hockey nào ạ?
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Điếc... cả làng (Tạo ngày: 1422847981)

2. Rao làng (Tạo ngày: 1422848480)

3. Lãng tai (Tạo ngày: 1423117283)

4. Lạnh sun...chân (Tạo ngày: 1423188451)

5. Không phải một lần như thế này (Tạo ngày: 1423540489)

6. Đã phạt 3 lần rồi (Tạo ngày: 1426090029)

7. Đào hoa và lăng nhăng (Tạo ngày: 1426238387)

8. Hai lần thất bại (Tạo ngày: 1426241357)

9. Chẳng nói gì mà chỉ lẳng lặng tắt đèn (Tạo ngày: 1427181949)

10. Truyện cười đã hai lần rồi (Tạo ngày: 1428633191)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: