Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Peter gia nhập quân đội lúc 18 tuổi, nhưng dù huấn luyện thế nào, cậu ta cũng không thể bắn súng trúng đích. Một hôm, trong một buổi tập, Peter nhắm mục tiêu bắn 9 lần, nhưng đều không trúng. Viên sĩ quan thất vọng nói: – Peter, anh thật là vô vọng! Thôi đừng bắn phí viên đạn cuối cùng nữa. Đi ra sau tường kia và dùng viên đạn đó mà tự bắn vào mình. – Peter xấu hổ quá. Anh đi ra sau tường. Một vài giây sau, viên sĩ quan và các tay lính trẻ nghe thấy một tiếng súng. – Trời ơi, thằng đần độn ấy tự bắn vào mình thật à?, Viên sĩ quan thốt lên. – Ông lo lắng chạy ra phía sau tường, nhưng không như ông nghĩ, Peter chẳng làm sao cả. – Peter sợ sệt nói: Xin lỗi, tôi lại bắn trược.
Viên sĩ quan chỉ huy tiểu đoàn dự bị nổi giận trước đám lính của mình: – Tôi không thể hiểu nổi tại sao những người được huấn luyện tốt như các anh, mạnh khoẻ như các anh, thi bắn bia ai cũng được 10 điểm…, vậy mà khi ra trận chỉ rúc mặt trong công sự và nã đạn lên giời. Các anh hãy giải thích cho tôi xem nào? – Chỉ một lý do thôi, thưa ngài. – Lý do gì? – Những cái bia thì không biết bắn trả.
Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính. “Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: – – Chữ gì đây? Anh kia ngơ ngác: – Chữ nào cơ? – Ở dòng này. – Dòng nào cơ? – Đây, ở trên bàn. – Thế cái bàn nào? Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta. Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi: – Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn. Anh ta ngạc nhiên hỏi: – Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả! – Anh nói đúng. – Bác sĩ nhận xét. – Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.
Binh nhất hỏi chỉ huy: Thưa ông trung sĩ, cá sấu không thể bay được, đúng không ạ? – Tất nhiên là như thế, vậy đứa nào nói với anh cái điều ngu ngốc kia? – Ngài thiếu tá ạ. – Vậy à, tôi quên mất đấy. Tất nhiên cá sấu bay được chứ. Nhưng nó bay rất thấp, thấp lắm lắm.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Cuộc thi bắn cung (Tạo ngày: 1422947953)

2. Cũng thế (Tạo ngày: 1423117209)

3. Lịch sự tới phút cuối cùng (Tạo ngày: 1423237113)

4. Dàn hoa lý nhà tôi cũng sắp đổ (Tạo ngày: 1423276551)

5. Trạng chết Chúa cũng băng hà (Tạo ngày: 1423282569)

6. Không cười tớ... tớ trồng cây chuối (Tạo ngày: 1423498568)

7. Cười hở răng (Tạo ngày: 1424018220)

8. Cũng thấy cảnh ấy (Tạo ngày: 1424369030)

9. Đàn bà hói cũng không tha (Tạo ngày: 1425002327)

10. Sinh viên học marketing phỏng vấn xin việc (Tạo ngày: 1425887525)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: