Lịch sự tới phút cuối cùng
06-02-2015 admin
Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh.
Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ. Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.
Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống. Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không. Đây là băng thu âm.
Chỉ vì một đồng xu..
Một người đứng cạnh miệng cống và quăng tiền giấy xuống.
Người đi qua thấy lạ liền thắc mắc .
- Ông đang làm gì thế?
- Tôi đánh rơi một đồng xu xuống cống.
- Nhưng sao ông lại ném thêm tiền xuống nữa?
- Tôi không muốn người ta nói rằng tôi chui xuống cống chỉ vì một đồng xu.
Tiền ăn
Trong sòng bạc, một người đàn ông tàn tạ đến gần một ông ăn mặc sang trọng bảo:
- Thưa ông, đã ba hôm nay tôi chưa được ăn gì cả, xin ông giúp cho.
Ông nhà giàu cau mày:
- Được, tôi sẽ cho ông $20 đô la, nhưng làm sao tôi biết chắc được ông dùng số tiền này để ăn hay để đánh bài.
- Không đâu thưa ông, tôi dùng số tiền này để ăn đấy… vì tiền đánh bài… thì tôi đã có rồi.
Cá ngựa
Dân mê tín cho rằng khi đi cá ngựa, phải nghĩ ra một cái gì có liên quan đến số, nói ra một cách trung thực, lấy số đó đánh thì chắc thắng. Hai bà đi cá ngựa cũng làm cách ấy:
- Áo ngực chị số bao nhiêu?
- Số 3. Còn chị?
- Số 2. Vậy 2 cộng 3 là 5. Mình đánh con số 5. Quả nhiên con số 5 về nhất, hai bà trúng to.
Hai anh ngồi gần đó cũng bắt chước:
- Ðêm qua mày làm mấy phát?
- Ba! Còn mày?
- Bốn! Hơn mày một phát. Vậy là 7. Ta đánh con số 7.
Lần này con số 2 về nhất.
Hai anh chàng lầm bầm trong miệng. Phải chi mình nói thật thì đâu có thua!