Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

26-12-2019

Tommy là một huấn luyện viên bơi lội tính tình vui vẻ, hài hước. Có lần, ông đang đi mua sắm trong cửa hàng bách hóa thì một nữ học trò nhận ra ông và cúi chào. Huấn luyện viên khựng lại giây lát rồi đáp lễ:
- Chà, thì ra là cô đấy! Cô mặc quần áo nên không nhận ra.

Thù lắm!

Binh nhì Ivan gọi điện về nhà cho mẹ, giọng uất ức:
- Mẹ mua ngay cho con một con lợn!
- Được rồi, mẹ sẽ mua.
- Mẹ đặt tên cho nó là Gienia.
- Mẹ chưa hiểu...
- Đó là tên thằng trung đội trưởng của con.
-Trời ơi! Để làm gì hở con?
- Khi nào về phép, con sẽ tự tay giết nó!

Không biết tin vào đâu!

Bà thứ nhất than phiền:
- Chồng tôi tệ lắm! Ông ta toàn chạy theo những mụ đàn bà khác. Tôi cứ nhìn thấy bất cứ đứa trẻ nào trên phố lại nghĩ rằng đó là con của ông ấy. Bà thứ hai tiếp luôn:
- Chồng tôi thì lại khác, cứ luôn luôn thay đổi. Nhiều khi tôi cứ tự hỏi, ông ta có phải là bố của mấy đứa con tôi không? Bà thứ ba cướp lời:
- Như thế đã ăn thua gì! Chồng tôi còn tồi tệ hơn nhiều. Ông ấy luôn nói dối đến nỗi tôi không tin rằng mình lại là mẹ của mấy đứa con trong nhà!

Hai chú say gặp nhau, một chú chỉ tay lên trời và hỏi chú kia:

- Thưa ông, trên kia là mặt trăng hay mặt trời?
- Dạ, xin lỗi ông, không phải là người địa phương nên cũng không rõ.

Nhầm giữa thời điểm và vị trí

Chuyên gia tư vấn tình yêu hỏi cậu khách hàng trẻ tuổi:
- Thế nào, lời khuyên của tôi về chuyện hôn bạn gái vào lúc cô ta bất ngờ nhất có giúp ích gì cho cậu không?
- Quỷ tha ma bắt nhà ông! Bị cốc lia lịa vào đỉnh đầu chứ ích gì.
- Ô hay! Cậu rúc vào đâu mà ăn cốc trên đỉnh đầu?
- Thế không phải là hôn vào chỗ cô ta bất ngờ nhất sao?

Phụ thuộc vào người xem

Một vị khách hỏi người bán vé nhà hát:
- Vở kịch sẽ kéo dài bao lâu?
- Tùy!...Có khi 2 tiếng, đôi lúc một tiếng... Nhưng thường chỉ độ 30 phút.
- Tôi chưa hiểu?
- À... Chúng tôi cứ diễn đến lúc khách về hết thì thôi.

Georges rủ bạn Louis đến thăm bà ngoại. Bà nhờ Georges sửa vòi nước trong bếp. Louis ngồi ngoài phòng khách chờ, tranh thủ nhấm nháp hết đĩa đậu phộng để trên bàn. Khi cùng bạn ra về, Louis cảm ơn bà và phân bua:
- Cháu cảm ơn bà về đĩa đậu phộng. Cháu đã lỡ ăn hết không chừa lại một hạt nào cho bà.
- Không sao, lúc trước nó còn là đĩa chocolate cơ đấy! Vì không có răng, nên bà đã mút hết lớp vỏ chocolate bao quanh hạt đậu phộng rồi.
- ?!

Chỉ cần thêm quần áo

Một cô gái gọi điện cho ông họa sĩ:
- A lô! Bức họa toàn thân của em ông đã vẽ đến đâu rồi?
- Đã hoàn chỉnh từ đầu đến chân, không sót một chi tiết.
- Liệu có làm lại được không? Em có ý định thay một bộ đẹp hơn so với hôm trước.
- Đơn giản! Hãy gửi chúng đến đây vì đã vẽ bức này lúc em... chưa mặc quần áo.

Bỏ thuốc đã 10 năm

Một cô gái mặc váy ngắn bước lên tàu điện. Không còn chỗ ngồi, cô nhìn quanh. Vừa lúc đó có một chàng trai trẻ mời:
- Cô có thể ngồi lên đùi tôi.
- Tôi sợ làm gãy cái tẩu thuốc lá trong túi quần của anh. Chàng trai trẻ chưa kịp trả lời thì một ông già khoảng 70 tuổi ân cần nói:
- Cô có thể ngồi trên đùi tôi, vì tôi đã bỏ thuốc 10 năm nay rồi.

Thuyền trưởng Bravado là người rất dũng cảm. Chiều nọ, khi một chiếc tàu cướp biển đang tiến đến gần, ông quát to với đám thủy thủ run rẩy:
- Mang cho ta cái áo màu đỏ! Mặc chiếc áo đỏ, ông lao vào cuộc huyết chiến, bọn hải tặc thua chạy. Các thủy thủ khâm phục hỏi:
- Tại sao ngài lại mặc áo đỏ trong trận đánh?
- Để khi ta chảy máu, kẻ thù không biết và các cậu cũng vững tâm chiến đấu. Bình minh hôm sau, 10 chiếc tàu cướp kéo đến vây lấy con tàu khốn khổ. Thuyền trưởng Bravado bình tĩnh ra lệnh:
- Hãy lấy cho ta chiếc quần màu sậm!

Vẫn phải quảng cáo

Một thương gia đang nằm chờ , thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:
- ... Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD... Luật sư ngạc nhiên:
- Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà? Vị thương gia thở hắt:
- Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ!

Về với nỗi khổ

Trên xe khách, một cô gái nước mắt chan hoà, đưa tay ra ngoài vẫy người đàn ông đi tiễn. Bà già ngồi bên cạnh thở dài thông cảm:
- Ngày xưa, mỗi khi chia tay chồng, tôi cũng mang tâm trạng buồn như vậy.
- Cháu đâu có sướng như bà, bởi vì bây giờ cháu phải về với chồng cháu đây.

Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Vì sao nàng thi rớt thanh lịch? (Tạo ngày: 1422607708)

2. Nhân vật bí ẩn (Tạo ngày: 1422607744)

3. Gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức (Tạo ngày: 1422847231)

4. Khi microsoft mở quán bar (Tạo ngày: 1422847364)

5. Hỗ trợ khách hàng (Tạo ngày: 1422847421)

6. Mày để cho nó một chút (Tạo ngày: 1422847854)

7. Điếc... cả làng (Tạo ngày: 1422847981)

8. Phóng sinh (Tạo ngày: 1422848133)

9. Rao làng (Tạo ngày: 1422848480)

10. Sao chưa mời tôi ăn? (Tạo ngày: 1422848546)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: