Suy luận của Sherlock Holmes
26-12-2019
Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nhau. Gần sáng, Holmes lay bạn dậy và hỏi:
- Watson, nhìn xem, anh thấy cái gì?
- Tôi thấy rất nhiều sao.
- Vậy theo anh, điều này có nghĩa là gì?
- Nghĩa là chúng ta sẽ có một ngày đẹp trời. Còn anh?
- Theo , điều này có nghĩa là ai đó đã đánh cắp cái lều của chúng ta.
Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao tay anh to thế?
- Ờ, ở Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao cổ anh dài thế?
- Ờ, Tiểu bang Texas cái gì cũng dài! Sau một đêm... Cô gái (ngán ngẩm): Thế mà anh bảo tiểu bang Texas cái gì cũng to và dài. Chàng trai (thở dài): Anh có ngờ đâu em cũng là người Texas.
Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao tay anh to thế?
- Ờ, ở Tiểu bang Texas cái gì cũng to!
- Ồ, Bill, sao cổ anh dài thế?
- Ờ, Tiểu bang Texas cái gì cũng dài! Sau một đêm... Cô gái (ngán ngẩm): Thế mà anh bảo tiểu bang Texas cái gì cũng to và dài. Chàng trai (thở dài): Anh có ngờ đâu em cũng là người Texas.
Thuận cả hai tay
Vào một quán cà phê không đèn. Nàng hỏi chàng:
- Em ngồi bên phải hay bên trái anh đây?
- Bên nào cũng được, anh thuận cả hai tay.
***
Kỳ thi SV quốc tế năm ấy về chủ đề Lịch sử và thi vấn đáp. Một SV Việt Nam học "tủ" lệch nên đành ghé vách nghe trộm. Giám thị người Liên Xô đọc đề cho một SV Cuba:
- Anh có 3 câu hỏi...
- Dạ!
- CM Tháng Mười Nga thành công vào năm nào?
- 1917!
- Do ai lãnh đạo?
- Do Lênin lãnh đạo!
- Tốt. Câu hỏi phụ: Theo anh thì có ma hay không?
- Dạ, Nhân dân thì bảo có, Cách mạng bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!
- Khơ-ra-sô! Năm điểm.
Đến lượt SV Việt Nam vào.
- Anh có 3 câu hỏi...
- Dạ!
- CM Tháng Tám thành công năm nào?
- 1917!
- Do ai lãnh đạo?
- Do Lê Nin lãnh đạo! Giám thị đập bàn quát:
- Anh có điên không đấy?
- Dạ, Nhân dân bảo có, Cách mạng thì bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!
Thuận cả hai tay
Vào một quán cà phê không đèn. Nàng hỏi chàng:
- Em ngồi bên phải hay bên trái anh đây?
- Bên nào cũng được, anh thuận cả hai tay.
Kỳ thi SV quốc tế năm ấy về chủ đề Lịch sử và thi vấn đáp. Một SV Việt Nam học "tủ" lệch nên đành ghé vách nghe trộm. Giám thị người Liên Xô đọc đề cho một SV Cuba:
- Anh có 3 câu hỏi...
- Dạ!
- CM Tháng Mười Nga thành công vào năm nào?
- 1917!
- Do ai lãnh đạo?
- Do Lênin lãnh đạo!
- Tốt. Câu hỏi phụ: Theo anh thì có ma hay không?
- Dạ, Nhân dân thì bảo có, Cách mạng bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!
- Khơ-ra-sô! Năm điểm.
Đến lượt SV Việt Nam vào.
- Anh có 3 câu hỏi...
- Dạ!
- CM Tháng Tám thành công năm nào?
- 1917!
- Do ai lãnh đạo?
- Do Lê Nin lãnh đạo! Giám thị đập bàn quát:
- Anh có điên không đấy?
- Dạ, Nhân dân bảo có, Cách mạng thì bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!
Về nhà
Tại bệnh viện tâm thần, bác sĩ nói với một bệnh nhân muốn xin về:
- Được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.
- Ồ! Em khỏi từ lâu rồi, thưa bác sĩ.
- Vậy khi ra viện, anh sẽ làm gì ?
- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện. Bệnh nhân được nhốt lại. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ hỏi, câu trả lời vẫn như cũ. Bệnh nhân lại được điều trị tiếp. Ba tháng sau, anh ta đòi về. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:
- Ra khỏi bệnh viện, anh làm gì?
- Dạ... em về nhà, thưa bác sĩ.
- À, khá lắm! Rồi sao nữa?
- Dạ, em tắm rửa thật sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.
- Tốt! Sau đó?
- Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ...
- Tuyệt vời! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ?
- Dạ, em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cô ấy cởi áo...
- Anh quá lắm nhé! Nhưng cần phải giữ sức khỏe đấy, anh chỉ vừa mới hồi phục thôi đó nghe!
- Bác sĩ đừng lo. Em đề nghị cô ấy cởi áo, rồi xin cái sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ (anh ta gào lên)... sẽ bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.
Tên em là gì?
Chàng trai nhìn thấy một cô nàng khá xinh trong công viên đang đứng bên dòng sông rất thơ mộng. Chàng bèn tiến đến đọc mấy câu thơ làm quen kiểu nho nhã khiến nàng không thể không tiếp chuyện chàng. Sau một hồi nói chuyện say sưa, chàng trai mới ỉ ôi hỏi cô gái:
- Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa được biết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em? Nàng ỏn ẻn :
- Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
- Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anh nghe đi mà, chàng năn nỉ.
- Thôi.
- Đi mà, nói đi!. Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàng coi.
- Ờ, thì là cục đá! Nàng cãi:
- Hổng phải. Là thạch. Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanh miệng đoán:
- Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy! Trời ơi, tên đẹp gần mà hổng chịu nói cho người ta nghe! Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nước và nói:
- Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạch rớt xuống thủy kêu cái "tủm". Tên em là thế đó. Đã biểu kỳ lắm đừng có hỏi mà.
Điều kỳ diệu
Có một đôi trai gái nọ yêu nhau tha thiết và sắp tiến tới hôn nhân. Một hôm, nàng nhận được tin sét đánh ngang tai: Người yêu nàng bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh xa.
Nàng liền tức tốc đến thì được bác sĩ cho biết: Tình trạng của chàng nguy kịch lắm, có lẽ "đi" mất. Mọi người lùi ra ngoài để họ gặp nhau. Chàng đang hấp hối trên giường bệnh, nàng lao vào ôm ghì lấy chàng, hôn lên môi và thì thầm gọi tên. Như có một sức mạnh thần kỳ, chàng trai gượng tỉnh và mấp máy nói với người yêu:
- E...mm yêu... quý, có lẽ anh không qua khỏi được... Anh chỉ tiếc rằ...ng, từ ngày đầu yêu nhau, đến khi anh phải từ giã cõi đời này... chưa một lần anh được ngắm nhìn thân hình của em... Hãy giú...p anh...!
Một thoáng lưỡng lự, nàng đã chấp thuận lời đề nghị cuối cùng của người mình yêu. Hòa lẫn trong những tia nắng hắt qua cửa sổ, nàng từ từ xoay người cởi bỏ quần áo trong sự thẹn thùng, má nàng ửng hồng, mái tóc xuôi nhẹ chải dài theo thân hình kiều diễm.
Chàng đờ đẫn ngắm nhìn. Như được tiếp thêm sức lực, chàng dần hồi tỉnh, qua khỏi giây phút hiểm nghèo.
Họ liền tổ chức đám cưới ngay sau khi xuất viện và kể lại tất cả cho mọi người.
Có hai ông bà già cũng được nghe câu chuyện đó trong đám cưới của đôi trai gái. Một hôm trở trời, ông lão phều phào nói với vợ:
- Bà nó ơi!... Hôm nay thấy khó ở quá... bà nó ạ!
Câu chuyện như một huyền thoại của đôi trai gái nọ đã làm bà lão bừng tỉnh. Bà thì thào nựng chồng:
- Ông ơi, ông cố quay mặt vào vào vách đi. Bao giờ tôi bảo ông quay ra thì ông mới được quay ra đấy nhé! Dù đang rất mệt, ông lão vẫn cố chiều bà và quay mặt vào vách.
- Xong rồi, ông nó ơi! Ông hãy quay lại đi! Ông lão từ từ quay ra nhìn... trợn mắt lên và chết thẳng cẳng.
Xin thêm phấn
Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường.
- Chào cha ạ!
- Người nông dân lễ phép.
- Chào đứa con của quỷ sa tăng
- Cha xứ trả lời.
- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy...
- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác
- Cha xứ ngắt lời.
- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.
- Thật vậy sao! Thế anh kể đi.
- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.
- Lên thiên đàng?
- Cha xứ kêu lên
- Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu.
- Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: " Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên". Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là... cha.
- Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy?
- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: "Tao xuống xin thêm phấn".