Cắt giảm ngân sách
07-03-2015 admin
Một ông thương gia giàu có sau khi làm việc với viên kế toán trở về nhà than thở với bà vợ:
- Rầu quá mình sắp khánh tận đến nơi rồi. Viên kế toán nói nếu như mình không kiếm ra tiền, mà lại không chịu tiết kiệm thì đến sang năm chẳng còn đồng nào nữa.
Bà vợ hỏi:
- Thế thì mình phải cần kiệm đi thôi.
- Phải chi bà biết nấu nướng kha khá một chút tôi có thể cho người đầu bếp nghỉ việc, thì cũng để dành được một chút.
Bà vợ liền xen vào:
- Thì vậy. Phải chi anh cũng làm ăn trên giường ngon lành hơn một chút, thì tôi cho anh làm vườn nghỉ việc. Chắc là sẽ để dành được bộn tiền đó.
Ông chồng: !!!
Câu bên nào
Cu Tí thấy người ta đi câu cũng bắt trước trang bị đầy đủ đồ nghề mang ra bờ sông. Nhưng ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ chẳng câu được con cá nào. Buồn đời cu Tí nhìn sang bờ sông bên kia thì thấy có một cô gái lững thững đi lại thả câu. Chỉ không đầy một tiếng sau cô gái đi về với cái rổ chứa đầy cá, còn cu Tí ra về với cái xô không. Tối hôm đó cu Tí mới chợt nghĩ ra rằng: Cá bơi theo dòng cho nên có lẽ bờ sông bên kia có cá nhiều, dễ câu hơn
Sáng hôm sau cu Tí dậy thật sớm để tranh lấy chỗ của cô gái ngồi câu ngày hôm qua. Nhưng ngồi đợi mãi đến xế trưa chẳng có con cá nào ăn mồi. Cu Tí chán nản định đi về thì lại thấy cô gái ở bên kia bờ sông đi tới chỗ của cu Tí bữa hôm qua bỏ câu. Và chẳng mấy chốc rổ cô ta lại đầy ắp cá. Cu Tí vội vàng chèo xuồng qua bờ sông bên kia để hỏi cô gái:
- Cô ơi! sao cô câu giỏi quá, làm sao cô có thể biết được bờ bên nào có nhiều cá để dễ câu? Cô có thể nào dạy tôi không?
Cô gái trả lời:
- Ahhh! Tui cũng không giỏi dang gì đâu anh ơi! Tất cả đều nhờ vào ông xã của tui đó. Nhưng mà ổng làm biếng lắm, nằm trên giường suốt ngày, không bao giờ chịu đi câu hết.
- Mỗi ngày ảnh đều nói cho cô biết bờ bên nào có nhiều cá hả?
- Ổng đâu có nói. Mỗi lần tui đi câu, tui giở mền lên nhìn " cái ấy" của ổng. Nếu nó nằm bên trái thì tui đi câu bờ bên trái, nằm bên phải thì qua bờ bên phải câu. Dzậy thôi à.
Cu Tí chưng hửng than:
- Oái trời! dzậy cũng được sao cô. Dzậy nếu như bữa nào " cái ấy " của ảnh thẳng đứng, thì cô đi câu bờ bên nào?
Cô gái cười tủm tỉm e thẹn trả lời:
- Áy dà! Bữa đó thì tui câu tại chỗ chứ dại gì mà tui đi ra ngoài này câu chớ. Cái anh này, hỏi thiệt là lẩm cẩm quá!
Cột buồm
Có anh chàng vừa có vợ lại vừa có "bồ" ở cùng cơ quan. Một lần đi nghỉ mát, vì có vợ đi cùng thành thử anh ta không thể sang gặp cô bồ được. Còn cô bồ cũng cảm thấy cô đơn, buồn tình rồi hát:
- "Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền"
Anh chàng nghe thấy cũng hát vọng sang giãi bày :
- "Thuyền đây đã dựng cột buồm
Ngặt vì một nỗi đồn tuần bên sông"
Cô bồ hiểu ý nhưng muốn mách nước, liền hát :
- "Đồn tuần thì mặc đồn tuần
Đóng thuế một lần rồi nó cho đi"
Anh chàng nghe vậy , buồn bã trả lời ngao ngán :
- "Vốn liếng anh có ra gì?
Nếu mà đóng thuế còn chi cột buồm?"
Bóp trên, bóp dưới
(cấm nghĩ bậy ^^)
Vợ: Bực cả mình, ngày nào Anh cũng chỉ bóp ở trên ah.
Chồng: Em nhìn lại đi, tối hôm qua Anh chẳng bóp từ dưới bóp lên là gì?
Vợ: Sao bây giờ ở trên nó dẹp lép còn ở dưới nó phồng to thế này?
Chồng: Em nói nhiều quá…
.
.
.
.
Bà già vợ: Hai đứa này... đánh răng cũng nhức đầu ^^