Truyện 50
10-03-2015 admin
Lại nói về Trương Liêu...
Trương Liêu lúc còn sống là nỗi sợ hãi của quân địch, nhưng lúc chết lại là nỗi sợ hãi của quân mình (???). Bởi về già nhưng vẫn quen xài vi a gờ ra như hồi trẻ nên bị sốc thuốc giật đùng đùng mà thăng... thật kinh hãi!!!
Xuống gặp Diêm Vương, Diêm Vương nói: Nể tình nhà ngươi là danh tướng và lúc còn sống người đã tiễn rất nhiều người xuống đây trước thời hạn, ta tích kiệm được rất nhiều chi phí đưa đón. Cảm kích trước điều đó, tao cho mày được chọn hình phạt.
Diêm Vương dẫn Trương Liêu đi chọn phòng.
Mở phòng đầu tiên: thấy vạc dầu sôi sùng sục, Lữ Bố, Đổng Trác đang lăn lộn trong đó. Liêu hết hồn đóng của cái rầm.
Mở phòng thứ 2: thấy cơ man nào là người bị đóng đinh, xẻo thịt... trong đó có cả Hứa Chử, Điển Vi... Liêu rùng mình nghĩ: may mà mình đóng bỉm chứ không vãi ra đây thì nhục chết.
Đến phòng thứ 3 thì thấy trong phong có 1 ông già nhăn nheo, ghẻ lở, bẩn thỉu đang nằm nhưng ngạc nhiên hơn là thấy Điêu Thuyền trên người không mảnh vải đang âu yếm, ve vuốt, hôn hít ông già. Liêu như mở cờ trong bụng nói to: oh yeah! Tao chọn this room!!!
Vừa nói xong thì thấy Diêm Vương bước vào vỗ vai Điêu Thuyền nói: Sướng nhé, có người thay, rồi sang phòng vạc dầu tắm đi....
Liêu die lần thứ 2.................................................
Truyện 51
Lại nói về A còng (em của A đẩu...).
Lưu Bị xuất thân hàn vi, nhờ may mắn chạy đúng cửa mà lên được chức Bệ Hạ. Không muốn con cái ngu dốt như mình nên Lưu Bị luôn bắt các con là A Đẩu và A Còng học, học nữa, học mãi.... đúp, học lại...
A Đẩu vốn chỉ thích vẽ và chơi nên rất lười học, tôn chỉ của A Đẩu: chơi là việc nhỏ, học là việc lớn... không làm được việc nhỏ thì sao làm được việc lớn.
Chỉ có A Còng là ham học, Lưu Bị khoái lắm bèn mời hẳn Điêu Thuyền về dạy (???)
Điêu Thuyền được đi dạy học thì khoái lắm bèn mặc áo body có bông hồng trên ngực áo cho ra dáng cô nuôi dạy hổ...!!!
Bước vào lớp, thấy A Còng và các bạn cứ nhìn chòng chọc vào bông hồng trên ngực áo thì Điêu Thuyền khoái lắm bèn hỏi: cô đố các em, hoa hồng sống bằng gì???
A Còng nhanh nhảu xung phong: Thưa cô, hoa hồng sống bằng sữa ạ!!!
Điêu Thuyền mắt chữ A mồm chữ O đỏ mặt hét to: Láo! GO Out (tạm dịch là chim cút)
Lúc sau Khổng Minh đi qua thấy A Còng đang đứng ngoài bèn hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: Trời, thiếu chủ thông minh y như bố... hoa hông sống = phân và nước tiểu cơ mà.
A Còng gãi đầu gãi tai lầm bầm: Ta đâu có biết rễ nó dài đến thế !!!
Truyện 52
Lại nói về Điêu Thuyền.
Điêu Thuyền được trời phú cho gương mặt xinh đẹp nên Thuyền không chịu học hành gì cả suốt ngày đàn ca, lắc giật... Thuyền luôn nghĩ cần quái gì học kiểu gì chả lấy Việt Kiều chỉ có ăn với đẻ (???)
Một hôm đi chơi về Điêu Thuyền kể chuyện cho Vương Doãn: Bố ơi hôm nay con kiếm được 10 lạng bạc.
Vương Doãn: Hả, đừng nói với tao mày đi làm hàng đấy nhé.
Điêu Thuyền: Bậy nào, Thằng Lữ Bố nó đố con trèo lên cây, mỗi lần trèo được nó cho con 1 lạng bạc.
Vương Doãn: Trời... mày bị nó lừa rồi con, nó làm thế để nhìn underwhere của mày đấy đồ ngu!!!
Điêu Thuyền: hihi, con đâu có ngu như bố... thế nên hôm nay con đâu có mặc underwhere
Vương Doãn: ặc ặc xỉu.............................
Truyện 53
Lại nói về A Đẩu.
Lưu Bị sinh được quý tử thì quý hơn vàng... thoi. Quyết cho con ăn học nên người để về sau kế nghiệp cha. Lưu Bị không tiếc gì miễn cho con thông minh nên người, từ enfamama đến thuốc lú không một loại nào mà Lưu Bị không cho con uống để kích thích trí thông minh. Lưu Bị tâm niệm: dù không thành công cũng thành phân, nhầm thành nhân. Thầy khôn mới có trò giỏi, không ai có thể dạy nổi cục vàng của Lưu Bị trừ Khổng Minh.
Khổng Minh từ trước nay chỉ biết ăn dỗ trẻ con chứ dạy học thì thật là pó tay. Nhưng nếu từ chối thì lại về quê chăn lợn. Khổng Minh không biết dạy cái gì bèn hỏi bừa.
Khổng Minh: A Đẩu, con hãy đặt 1 câu 1 về ta xem nào.
A Đẩu: Dạ, Thầy thông minh hơn con lợn ạ!
Khổng Minh tái mặt nhưng vẫn cố cười và nghĩ: mẹ, thôi thằng ngu này hay đua ngựa trái phép hỏi nó về ngựa vậy!
Khổng Minh: A Đẩu, ngựa phi nhanh gọi là gì ???
A Đẩu: Dạ, nước đại ạ!
Khổng Minh hài lòng lắm hỏi tiếp: thế phi chậm???
A Đẩu: Dạ, nước.... tiểu ạ!!
Khổng Minh: ặc ặc, thông minh quá, con thông minh như cha con!!! tiện thể đặt 1 câu về phép so sánh luôn cho ta xem???
A Đẩu được khen thì sướng lắm nhanh nhảu đọc 1 hơi: Thời tiết hôm nay xấu như con gấu, lớp học hôm nay buồn như con chuồn chuồn, bài tập hôm nay chán như con gián, thầy giáo ngu như con lu lu.
Đến nước này thì lão Khổng không nhịn được nữa thét lên: Thôi, thế mà cũng đòi đi học, mày đúng là thần kinh dẫm phải đinh, dở hơi biết bơi, chim cút sang ju-ven-tút ngay!!!!