Tết... sợ
06-09-2018
Một năm bóp miệng, nhịn ăn tiêu Tết đến lẽ nào lại treo niêu Dù gì cũng cố vay mươi triệu Liều!
Rượu Tây, bia ngoại cứ khuân về Bánh chưng, giò chả làm thì quê Cứ mua tất tật ngoài siêu thị Phê!
Thuốc, trà, bánh, mứt phải loại sang Chơi cho tới bến, sợ gì hoang! Ăn tiêu thỏa thích ba ngày tết Tràn!
Tết hết, xuân tàn, còn cục nợ Lại nai lưng làm, không kịp thở Miệng mồm bóp lại còn tí ti Sợ!
Định nghĩa Tử
– Chết trong chùa gọi là Tự Tử. – Chết một cách lãng xẹt gọi là Lãng Tử. – Bị chấy rận cắn chết gọi là Chí Tử. – Bị điện giật mà chết gọi là Ðiện Tử. – Ði ăn yến tiệc, đi "tè" mà chết gọi là Tiểu Yến Tử. – Chết đuối gọi là Giang Tử. – Chết ở nông trại gọi là Trang Tử. – Người to lớn mà chết gọi là Khổng Tử. – Không ốm đau mà chết gọi là Mạnh Tử. – Chết khi mọi việc đã hoàn tất gọi là Chu Tử. – Cha chết gọi là Phụ Tử, mẹ chết gọi là Mẫu Tử. – Em chết gọi là Ðệ Tử, vợ chết gọi là Thê Tử. – Chồng leo núi mà chết gọi là La Sơn Phu Tử. – Thầy giáo chết gọi là Sư Tử.
Học trò trùm mền đánh thầy giáo
Tuổi thơ đâu biết được rằng Nếu đánh thầy giáo tội tăng thế nào Cho nên cả lũ nhao nhao Nghĩ ra những kế ai nào chẳng hay Thầy giáo đâu biết chuyện này Không tình, không cảm, tự hay ý mình Làm cho mấy cậu học sinh Tâm lý bị ức đi tìm kế sâu Chúng trùm khăn bịt kín đầu Đánh thầy một trận thầy đau nhớ đời Qua đây xin có mấy lời Ai làm nghề giáo coi đời phải vui Phải thương em nhỏ ngậm ngùi Thiếu cơm rét áo người mùi không thơm Việc gì, phải hiểu nguồn cơn Ngoài truyền kiến thức phải bông lơn đùa Học sinh, con nhỏ sớm trưa Cần nghề sư phạm vui đùa dạy con Học sinh tình nghĩa sắt son Dù đi khắp nước thầy còn trong tim!
Bí kíp chọn vợ
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son!
Nhưng:
Lấy vợ ta nên lấy vợ non Tóc thề mườn mượt xõa eo thon Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm Đỡ tiền mua sắm những phấn son!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sinh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ già Ra đường em biết chuyện gần xa Lỡ anh đi lạc thì em nhắc Cũng tốt cho anh đó thôi mà!
* * *
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho!
Nhưng:
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho Đêm khuya thanh tịnh em đây ngáy Trộm tưởng Thiên Lôi chạy cao giò!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn Áo quần em mặc, vải hay thun Người cao một bộ, em hai bộ Tiết kiệm cho anh gấp bội phần!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng, đi… cầu cá Lớ ngớ quều quào lọt xuống ao!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau Cây trái anh thèm, em tay với Đỡ mất công anh bắc thang trèo.
* * *
Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn!
Nhưng:
Lấy vợ xin lấy vợ sún răng Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo Khỏi phải mua… bàn chải đánh răng!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù Tay em đầy đặn, tối em ru Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối" Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm Bỡi vì vừa đủ "một người" ôm Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen Áo quần khi xé rách teng beng Rủi hôm cao hứng chồng về trễ Bể chén, bể ly, bể cái đèn!
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen Vì anh, em gác cửa cài then Vì anh, em mới làm như thế Nên đành phải thức trắng đêm đen!
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu Mặc người thiên hạ bảo gì nhau Chúng mình có phận nên duyên nợ Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo Sáng chiều em phụ lo cơm áo Anh sẽ vì em thấy tự hào.
* * *
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Ưô? máu phu quân chạy thấy mồ
Nhưng:
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô Lỡ sau mà có gặp côn đồ Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.
Trước
Tiếp theo