Vui Một Chút

Cười là vui, vui càng phải cười.

Trước Tiếp theo

06-09-2018

Thấy con dâu mới cưới về được vài tháng đã xanh xao vàng vọt, bố mẹ chồng để ý theo dõi mới biết nàng dâu vì giữ lễ phép với mình, phải nhịn đánh rắm nên mới như thế. – Thì con cứ việc đánh đi tội gì mà nhịn cho nó khổ! Bố chồng bảo thế, nhưng cô dâu cho biết cái rắm của cô đánh đâu phải bình thường, mọi đồ đạc phải khuân ra hết và mọi người phải lánh xa không thì hư hại. Ông bèn bảo mọi người làm theo y lời. Và cuối cùng một tràng rắm phát ra như tiếng sấm, căn nhà nghe tiếng răng rắc như có một trận gió mạnh lướt qua. Một hồi lâu mới mở cửa, người ta còn thấy cái hũ treo ở xà nhà vì quên khuấy, mà vẫn còn lúc lắc dữ dội. Từ đó bố chồng nhìn nàng dâu bằng con mắt khác trước, nếu không muốn nói là… kính nể. Một hôm trên đường đi chợ ông thấy có toán lính chừng vài trăm người đang ra sức đẩy một chiếc thuyền rồng bị mắc cạn trên bãi lầy. Nhưng bao lần tiếng "Hò khoan" cất lên, thuyền vẫn không nhúc nhích. Sốt ruột, ông buột miệng: "Hò khoa hò uậy, không bằng rắm dậy dâu tôi!" Bị bắt về tội ngạo mạn ông đành cho biết "cái lạ" của nàng dâu. Lập tức, họ bảo ông đưa về để mời cô ra giúp kẻo chậm trễ việc quan. Thế rồi trước mũi thuyền rộng, chị con dâu chổng mông làm một tràng rắm. Chiếc thuyền lao vùn vụt xuống nước. Quan lính nhìn nhau lác mắt.
Hai vợ chồng nhà nọ xích mích với nhau đã lâu. Thấy khó lòng chung sống, chị vợ vác đơn lên quan huyện xin li dị để lấy chồng khác. Xem đơn, quan thấy việc xin li dị của chị vợ này không chính đáng, hơn nữa thấy chị ta cũng chẳng có lễ lạt gì, nên quan liền phê một câu vào đơn bằng chữ Hán "Phố hồi cải giá bất đắc phu cựu", nghĩa là "Cho về lấy chồng không được, cứ chồng cũ". Chị ta không hiểu gì, vội mang đơn về nhờ thầy đồ trong xóm giảng hộ. Xem qua lời phê, thầy đồ biết ý quan huyện, song muốn nhân dịp này vạch cái dốt mà sính chữ của quan cho thiên hạ thấy. Ông bảo chị kia: – Thế là chị toại nguyện rồi đấy nhé. Lời quan phê, rành rành ra đây này. "Phó hồi cải giá" nghĩa là cho về lấy chồng khác", còn "bất đắc phu cựu" nghĩa là "không được trở về với chồng cũ". Ðược lời như cởi tấm lòng, chị kia lấy chồng ngay. Tự nhiên mất vợ, người chồng cũ phát đơn lên tỉnh kiện về việc quan huyện vô cớ phê chuẩn cho vợ mình đi lấy chồng khác. Bị quan trên quở trách là không nắm vững luật lệ, là ngu xuẩn, quan huyện tắc họng không dám cãi nửa lời. Ra khỏi tỉnh đường, quan huyện chửi đổng: – Cha cái lão thầy đồ nào đã bày cho nó cách ngắt câu! Từ đó quan cạch đến già không dám phê đơn bằng chữ Hán nữa.
Một bác nọ ra tỉnh chơi. Trưa về, gặp thầy học của con mình, bác ta khẩn khoản mời thầy về nhà, để thết thầy một bữa. Bác ra sai bắt gà làm thịt rồi làm các món nhắm khác. Bụng thầy đói meo, mà chủ nhà vẫn từ từ chuẩn bị bữa ăn cho thật tươm tất. Bụng thầy càng cồn cào. Nhìn thấy quả mít trong gầm gường, miệng thầy thèm lắm. Chờ mãi, không thầy chủ nhà bưng mâm lên, thầy nói: – Thôi bác ạ, phiền phức quá, bác để tôi về. Chủ nhà sai con: – Có nác mới (nước chè xanh mới nấu), lấy ấm rót, mời thầy uống con. Cốt ý của gia chủ là muốn cầm chân thầy lại. Song thầy: – Mít nác gì, để tôi về thôi bác ạ! Lúc đó, bác ta mới nhớ là nhà mình có quả mít chín để ở gầm giường, liền sai con: – À quên, lấy quả mít, bố mời thầy xơi đã con!
Một ông quan lớn đến hiệu thợ may may một cái áo thật sang để tiếp khách. Biết quan xưa nay nổi tiếng luồn cúi quan trên, hách dịch với dân, người thợ may hỏi: – Xin quan lớn cho biết ngài may chiếc áo này để tiếp ai ạ? Quan chạm lòng tự ái, cau mày lại: – Nhà ngươi muốn biết như thế để làm gì? Người thợ may liền đáp: – Thưa ngài, con hỏi để may cho vừa. Nếu ngài mặc hầu quan trên thì vạt đằng trước phải may ngắn đi dăm tấc, còn nếu ngài mặc để tiếp dân đen, thì vạt đằng sau phải may ngắn lại. Quan ngẫm nghĩ một hồi, gật gù cho là chí lý, truyền: – Thế thì nhà ngươi may cho ta cả hai kiểu.
Trước Tiếp theo

Các bài viết liên quan

1. Bệnh của giáo sư (Tạo ngày: 1422607665)

2. Vì sao nàng thi rớt thanh lịch? (Tạo ngày: 1422607708)

3. Cuộc thi kì lạ (Tạo ngày: 1422670598)

4. Điếc... cả làng (Tạo ngày: 1422847981)

5. Rao làng (Tạo ngày: 1422848480)

6. Chắc chắn là thế rồi! (Tạo ngày: 1422943781)

7. Phát minh của Việt Nam (Tạo ngày: 1422958705)

8. Trả nợ anh lái đò (Tạo ngày: 1422989516)

9. Suýt bị cắt "của quý" (Tạo ngày: 1423016927)

10. Rắm của con đấy ạ (Tạo ngày: 1423107221)

Tất cả bình luận (0)

  • 500 ký tự
  • Capcha: