Truyện 68
17-03-2015 admin
Lại nói về Điêu Thuyền.
Sau Khi Đổng Trác và Lữ Bố chết. Hoa hậu hóa thân hoàn vũ lâm vào cảnh góa bụa, 2 đại gia bao bọc người đẹp đã thăng thiên nên kinh tế cũng có phần đoi đói. Điêu Thuyền cũng định chăn dắt anh Tào nhưng anh ý lại bảo: anh cũng bồ kết em lắm nhưng anh giết quá nhiều người roài...cả thiên hạ đang coi anh như 1 con quái vật, nếu giờ cặp với em vài tháng sau lại mọc mấy cái sừng thì anh thành mẹ nó quái vật thật à...thôi chào em anh ngược!!!
Các đại gia cặp với người đẹp Thuyền không đi tù, mọc sừng thì cũng thăng thiên nên các anh hùng ai thấy Thuyền cũng chạy mất dép. Quá chán cảnh gà trống nuôi con nên Thuyền đành in 2000 tờ rơi thuê người đứng cửa siêu thị và các ngã tư để phát thông báo tuyển chồng với 3 tiêu chí: phải dịu dàng, không lăng nhăng và trâu chó trên giường!!!
Sáng hôm sau nghe tiếng gõ cửa, Thuyền ra mở thì thấy Trương Liêu cao to đẹp trai nhưng bị cụt cả tay lẫn chân đang ngồi xe lăn.
Trương Liêu: hi, hàng đẹp, nhớ anh không, anh là tác giả của một trong những cái sừng trên đầu Lữ Bố đây!!!
Điêu Thuyền: mịe, 1 ngày nó mọc hàng chục cái sừng bố ai mà nhớ được, có việc gì đấy???
Trương Liêu: Ặc ặc, anh thấy em thông báo nên đến ứng cử đây, không ai đáp ứng đủ yêu cầu của em như anh đâu.
Điêu Thuyền: Ông có bị thần kinh lung linh thần chưởng không!!! què cụt đến đây làm gì?
Trương Liêu: Trời, anh cụt tay thì làm sao cho em ăn bánh vả và cò chũi (cùi chỏ) được, anh sẽ rất dịu dàng, còn anh cụt chân cũng đâu có lên gối được và quan trọng anh sẽ không đi ngọai tình được.
Điêu Thuyền: nghe cũng có lý à nha, nhưng còn tiêu chí thứ 3, thương binh 10/10 như mày thì còn chiến đấu gì nữa?
Trương Liêu: Lạy má, thế má nghĩ thằng cụt tay cụt chân như tui thì gõ cửa bằng cái quái gì cơ chứ !!!
Truyện 69
Ở đông Ngô, 1 hôm, Tôn Sách và Đại Kiều cùng lên xe Buýt (Nghe nói là thuê của vợ chồng Mạnh Hoạch), 2 người chưa quen biết gì nhau. Trên xe đông đủ các tầng lớp từ Tôn Kiên tới tiều phu nên rất chật chội, Kiều tay khư khư nắm quả chuối mang đi từ nhà (Chuối này là loại quả mọc trên cây chứ ko có ý gì khác).
Tôn Sách từ phía sau nhẹ nhàng nói với Kiều:
- Thưa cô.
Kiều gắt gỏng:
- Cái gì, đang chật quá đây này.
Tôn Sách:
- Cô có thể bỏ tay ra có được ko ạ?.
Đại Kiều:
- Ô hay bỏ thế nào được, đây là bữa sáng của tôi đó.
Tôn Sách:
- Vâng,bữa sáng của cô vẫn đang ở trong túi xách của cô, còn tay cô đang nắm "bữa tối" của tôi.
Truyện 70
Nói về lần đầu gặp gỡ của Tào Phi và Nhân Thị.
Cũng ở trạm chờ xe Bus. Hôm ấy là ngày tuyển dụng lao động của Tào Tháo, Nhân Thị mặc 1 bộ váy bó hết cỡ để mong được làm thư ký cho Tào Công. Lúc xe tới, Nhân Thị nhận ra rằng bộ váy chết tiệt quá chật so với cô. Hơi xấu hổ, Nhân Thị nới khóa lưng ra 1 chút nhưng vẫn ko được, Nhân Thị kéo thêm chút nữa vẫn ko được. Bực mình, Nhân Thị liền kéo hết cả khóa luôn nhưng rồi cô nhận ra rằng tất cả nỗ lực của mình nãy giờ là vô ích.
Bỗng Tào Phi từ phía sau tóm hông cô nhấc đặt lên xe, Nhân Thị quay lại:
- Cái anh này sao vậy, tôi đâu có quen anh.
Tào Phi bỡ ngỡ giải thích:
- Sau 3 lần kéo khóa quần tôi thì tôi tưởng chúng mình đã là người tri ky rùi chứ...
Truyện 71
Lại nói về Điêu Thuyền.
Tư Đồ Vương Doãn nhận nuôi Điêu Thuyền từ nhỏ hàng ngày đều cho ăn thuốc tăng trọng nên thuyền lớn rất nhanh và dậy thì cung rất sớm.
Càng lớn Thuyền càng xinh đẹp, nàng đẹp đến nỗi mỗi lần nàng ra bờ suối tắm tiên thì tất cả chim chóc quanh vùng đều bay đến ngẩn ngơ xem nàng tắm.
Chẳng mấy chốc thuyền đã tới tuổi cập kê, lúc này Vương Doãn mới nghĩ cách quay vòng vốn, ông định bụng sẽ kén cho thuyền 1 chàng rể thật giàu để kiếm lời.
Doãn suy nghĩ cả đêm mới nảy ra sáng kiến là mở cuộc thi kén rể. (thằng này khôn ko kém Lưu Bị đâu).
Thuyền vốn đẹp nổi tiếng khắp trung quốc thời bấy giờ ai ai cung đã biết tới nên người tới đăng ký tham gia đông như kiến.
Trải qua rất nhiều cuộc thi khó khăn với những môn thi như :half_life, đế chế, CM03_04, FiFa 2006 ... cuộc thi chỉ còn 2 người:
1 người là ông chủ bự giám đốc công ty, chủ tịch tập đoàn "chém vua giết chúa" họ Đổng tên Trác. giàu nhất server ý quên nhất tam quốc, mỗi tội bụng hơi to do uông bia nhiều.
1 người là Lữ Bố huấn luyện viên trưởng ủ su đầu ngu quốc gia, anh chàng này trẻ tuổi, đẹp trai, mỗi tội ko có tiền.
2 người đều ngang tài ngang sức. ko thể phân biệt cao thấp được.
Vương Tư Đồ thì khoái Đổng Trác vì tay này lắm tiền tha hồ thu lại vốn.
Điêu Thuyền thì lại kết mô đen Lữ Bố đẹp trai khoai to, vì vậy mới xảy ra tranh cãi giữa 2 bố con.
Điêu Thuyền: kén chồng là chồng của con con thích lấy ai là quyền của con.
Vương Doãn: ko có công tao hàng ngày cho mày ăn cám lợn trộn thuốc tăng trọng thì liệu giờ này mày có phổng phao xinh đẹp được thế này ko? có mà xấu như ma chó nó lấy chứ à? tao bỏ tiền ra nuôi mày phải cho tao gỡ vôn mới chứ!
Sau 1 hồi tranh cãi 2 người mới đưa ra quyết đinh là sẽ tổ chức thêm 1 cuộc thi cuối cùng đó là thi 3 môn phối hợp gồm có:
- Leo núi.
- Cưỡi ngựa.
- Và bơi.
Sau 1 hồi kèn đám ma do Vương Doãn thổi 2 chàng bắt đầu cuộc thi sau 2 chặng đầu tiên 2 chàng có vẻ cân tài cân sức, nhưng đến chăng cuối do lợi thế về tuổi tác Lữ Bố dần dần bứt phá. Vương Doãn thì lo lắng còn Điêu Thuyền thì vui mừng khôn tả. Nàng bèn nảy ra một kế để khuyến khich người yêu. Cứ mỗi 1 nhịp bơi của Bố là thuyền lại tự cởi 1 món đồ trên người mình ra. Chẳng mấy chốc nàng đã chẳng khác gì lúc mẹ nàng sinh nàng ra cả, không một mảnh vải che thân nàng vẫy tay cổ vũ người tình trong mộng. Nhưng thật kỳ lạ! càng bơi bố càng yếu sức cuối cùng thì bó để Trác vượt qua và giành chiến thắng. Điêu Thuyền tức quá mới ra tát Bố 1 phat rồi chửi:
- Tôi đã cổ vũ anh như thế sao anh lại thua lão già họ Đổng kia?
Lữ Bố phân bua:
- Anh đã cố hết sức nhưng gần tới đích thì bị vướng phải rong.