Mở ra không được
26-12-2019
Chồng già vợ trẻ, họ quyết định đẻ con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo. Bác sĩ đưa cho họ một cái lọ nhỏ và bảo họ trở lại sớm để nộp mẫu tinh dịch. Sau một tuần, hai vợ chồng quay lại gặp bác sĩ với cái lọ sứt sẹo nhưng vẫn trống rỗng, ông này cau mày thất vọng:
- Chẳng lẽ ông không làm nổi "việc đó" nữa ư?
- Thưa bác sĩ, đã thử bằng tay, sau đó dùng một số dụng cụ, nhưng không có kết quả. Tôi nhờ vợ giúp, cô ấy hì hục mãi nhưng cũng không được. Sau đó chúng tôi đã nhờ cô hàng xóm, cô này cũng đã thử hâm nóng, làm lạnh, rồi cắn...
- Cái gì, ông đã nhờ cả đến cô hàng xóm à?
- Bác sĩ kinh ngạc ngắt lời.
- Vâng, thưa bác sĩ.
- Chịu! Nếu ông không còn "khả năng đó" thì tôi đành bó tay!
- Tôi thì lại nghĩ đơn giản hơn, chỉ cần đổi cái lọ khác thì sẽ mở được thôi.
- ... À.
Đỡ khổ vì sẽ quen
Thày bói xem chỉ tay một người đàn ông.
- Nửa đầu cuộc đời, ông khổ sở vì thiếu tiền, sau đó... sẽ đỡ hơn nhiều.
- Vì tôi sẽ kiếm ra tiền ư?
- Không, vì ông sẽ quen đi.
Cước Internet
Đi học về, vừa bước vào nhà, cô con gái vội chạy vọt ra ngoài sợ hãi hỏi toáng lên:
- Mẹ ơi, có ai trong nhà tóc dựng ngược, mắt đỏ quạch vậy?
- Bố mày chứ ai! Ông ấy vừa nhận được hoá đơn tính cước Internet.
Đỡ khổ vì sẽ quen
Thầy bói xem chỉ tay một người đàn ông.
- Nửa đầu cuộc đời, ông khổ sở vì thiếu tiền, sau đó... sẽ đỡ hơn nhiều.
- Vì sẽ kiếm ra tiền ư?
- Không, vì ông sẽ quen đi.
Khách sạn ảo
Hai người Do Thái gặp nhau:
- Abram, nghe nói công việc của anh chạy lắm, đầu tư vào đâu vậy?
- Mở một khách sạn ảo trên mạng.
- Khách sạn ư? Thế không ăn được, ngủ được ở trong đó thì anh thu tiền dịch vụ gì?
- À, tớ thu tiền của khách khi họ "đi vào" và "đi ra".
Kê khai tài sản
Trước khi từ giã cõi đời, người cha nghèo trăng trối:
- Cha đã lập di chúc để lại cho con 9.000 lạng vàng.
- Nhà mình chẳng có lấy một cắc, tại sao phải lập di chúc như thế hở cha?
- Để phòng xa! Nếu sau này con được làm quan thì có cớ mà kê khai tài sản, thoả sức đục khoét, con ạ.
Thời gian thì có ý nghĩa gì
Anh ông dân nọ đứng trong vườn cùng đàn lợn của mình, tay ôm một con lợn to, nâng lên cho nó ăn táo trên cây, rồi lại làm như thế với con thứ hai, thứ ba... Thấy lạ, một người qua đường lại gần anh chàng và hỏi:
- Tại sao anh không rung cây cho táo rơi xuống để đàn lợn ăn, như thế có phải đỡ tốn thời gian hơn không? Người nông dân ngạc nhiên:
- Thời gian à? Thời gian thì có ý nghĩa gì với một con lợn chứ?
Hát lại cho thuộc thì thôi
Khi cô ca sĩ tóc vàng hát xong, khán giả gào lên:
- Hát lại đi! Hát rồi vẫn yêu cầu hát nữa, đã ba bốn lần nhưng khán giả vẫn không chịu cho nghỉ.
- Đa tạ quí vị. Tôi mệt quá. Tôi phải hát mấy lần nữa để đáp lại thịnh tình của quí vị ạ?
- Đến khi nào cô thuộc bài hát thì thôi!
Tưởng "bữa tối" là bữa sáng
Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mình. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:
- Xin lỗi, em xuống bến nào? Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:
- Còn lâu!
- Xin lỗi, nếu vậy em cho xin... Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.
- Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.
- Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm "bữa tối" của tôi.
Sợ mất vệ sinh thêm lần nữa
Khách hàng bảo bồi bàn:
- Anh dùng tay giữ miếng bít tết như vậy trông rất mất vệ sinh.
- Thưa ngài, nếu không giữ nhỡ nó rơi lần nữa thì càng bẩn hơn ạ!