Giẫm gãy lưng
26-12-2019
Chàng thanh niên gặp một tai nạn thương tâm nhưng thật khó mà tưởng tượng ra nổi.
Bác sĩ cấp cứu hỏi một thanh niên:
- Cậu làm gì mà để cái lưng gãy be bét như thế này?
- Để trình bày cho bác sĩ nghe: Tối qua, lúc tôi đang hôn tạm biệt bạn gái thì ông bố tiệt của cô ấy bước ra cửa sau và giẫm ngay vào lưng tôi.
Chiếc cân tế nhị
Trong hội thảo về chương trình giảm béo có những gian hàng giới thiệu đủ các loại cân đặc biệt đối với những người quá khổ. Ai tham dự cũng phải leo lên cân thử.
Một phụ nữ e ngại không dám lên thử vì sợ mọi người biết số cân nặng của mình nên cứ lùi ra sau. Nhân viên tại hội thảo thấy thế tế nhị nói:
- Nếu bà ngại thì xin sang bên này, chúng tôi có loại cân đặc biệt không hiện số dành cho riêng bà.
Người phụ nữ vui vẻ đứng lên cân, bỗng nhiên cái cân hét lên:
- Một trăm ba mươi cân!
- !!!!!
Cuộc đàm thoại bá đạo
Bồ nhí gọi cho giám đốc hẹn gặp.
Giám đốc: Alo
Bồ nhí: Em nhớ anh quá!
Giám đốc: Biết rồi
Bồ nhí: Anh hôm nay sao vậy? Anh còn nhớ em không?
Giám đốc: Nguyễn Văn Còn
Bồ nhí: Bà xã anh đang ở nhà hả?
Giám đốc: Đúng rồi
Bồ nhí: Hôm nay mình gặp nhau nha?
Giám đốc: Lê Văn Bận
Bồ nhí: Vậy khi nào gặp?
Giám đốc: Trần Văn Mai
Bồ nhí: Sáng hay chiều hả anh yêu?
Giám đốc: Hoàng Văn Chiều
Bồ nhí: Mấy giờ anh yêu?
Giám đốc: Đinh Văn Bảy
Bồ nhí: Vẫn ở khách sạn cũ hả?
Giám đốc: Nguyễn Y Vân (vẫn y nguyên)
Bồ nhí: Cho em tiền như mọi lần nha?
Giám đốc: Vũ Như Cẩn (vẫn như củ)
Bồ nhí: À quên cho em thêm tiền mua cái áo đầm mới nha?
Giám đốc: Hồ Văn Được
Bồ nhí: Anh hứa nha !!!
Giám đốc: Ngô Văn Hứa
Bồ nhí: OK! Ngày mai, buổi chiều, 7 giờ, ở khách sạn cũ, em sẽ chiều anh hết mình, hôn anh chụt chụt.
Giám đốc cúp máy cái rụp, nói rõ to cho sư tử nhà nghe: "Bực mình, có cái danh sách khen thưởng từng đó người mà không nhớ".
Tâm sự của 3 con vi trùng
3 con vi trùng nói chuyện với nhau:
Vi trùng Ráy tai nói:
- Thỉnh thoảng có một cái que bông lại chui vào tai để lôi tao ra, nhưng tao chốn kỹ vào sâu bên trong nên nó không làm gì được.
Vi trùng sâu răng nói:
- Ngày hai lần có cái bàn chải muốn lấy tao ra, nhưng ta chui vào giữa kẽ răng nên nó cũng không làm gì được.
Vi trùng bệnh lậu nói:
- Ở chỗ tao cũng có một thằng trọc hay đến, nhưng nó chẳng biết nên vào hay nên ra. Rồi nó còn nôn oẹ đầy người tao ! Nghe thấy vậy vi trùng sâu răng cũng phản ứng giận dữ:
- A, cái thằng này tao cũng quen nó!
Sự khác nhau giữa con lợn và con heo
- Con Lợn sinh ở miền Bắc. Con Heo sinh ở miền Nam.
- Con Lợn ăn Ngô. Con Heo ăn Bắp.
- Da con Lợn làm bánh da Lợn. Da con Heo không làm bánh được.
- Con Lợn đóng phim thiếu nhi " Hiệp sĩ lợn". Con Heo đóng phim người lớn "Phim con Heo"
Cấu tạo cơ thể trong mắt sinh viên
Ba sinh viên ngồi nói chuyện với nhau về cấu tạo cơ thể con người.
Sinh viên cơ khí khen:
- Các khớp nối cơ thể thật hoàn hảo.
Sinh viên ngành điện tấm tắc:
- Những mạch thần kinh được thiết kế thật hoàn hảo.
Sinh viên ngành địa chất thủy văn lắc đầu:
- Dù sao cũng không nên để chỗ nước thải gần khu giải trí như vậy
Cái tủ thuốc di động
Anh chàng hôm nào cũng đến ăn tối và xem ti vi cùng với bố mẹ người yêu.
Một lần sau khi ăn xong, cô gái kêu hơi mệt, xin phép lên phòng nằm nghỉ một chút.
Năm phút sau, chàng xin phép phụ huynh lên chào tạm biệt cô gái.
Thời gian trôi đi, và cuối cùng mãi nửa giờ sau, chàng mới từ trên gác xuống.
Bố cô gái quay về phía chàng nói:
- Chào tạm biệt gì mà lâu thế?
- Thưa bác, vì em hơi khó ở nên cháu phải cho em uống thuốc.
- Tôi hiểu, nhưng trước khi rời khỏi phòng nó, anh cũng phải đóng cái tủ thuốc của anh vào chứ.
Thức ăn, gia đình và triết lý sống.
Một chàng trai lần đầu tiên hẹn hò với bạn gái, không biết sẽ nói chuyện gì, cậu ta hỏi ý kiến người cha và nhận được lời khuyên:
- Có ba chủ đề luôn hiệu quả: thức ăn, gia đình và triết lý sống.
Họ gặp nhau, sau vài phút im lặng khó nói, cậu ta vào đề:
- Em có thích rau dền không?
- Không - Cô gái đáp và ngồi thừ ra.
Lúng túng, cậu dùng đến chủ đề thứ hai:
- Em có anh trai không?
- Không - Cô gái đáp và càng trở nên khép kín.
Chàng trai đã bắt đầu tuyệt vọng, sau khi suy nghĩ rất mông lung, cậu ta khai thác chủ đề cuối cùng:
- Nếu em có anh trai liệu anh ấy có thích rau dền không nhỉ?
Phiền phức lớn nhất trên thế gian
- Vợ: Sao anh hay lấy ảnh của em trong ví ra nhìn hoài vậy? Có gì lạ không?
- Chồng: Khi anh có những phiền phức trong cuộc đời, anh lấy ảnh của em ra nhìn là anh hết lo lắng ngay.
- Vợ: Vậy ah hihi. Hình ảnh em là một khích lệ cho tinh thần anh phải không.
- Chồng: Đúng vậy, khi nhìn ảnh của em anh tự an ủi là con vợ như vậy mà anh còn chịu được thì không có phiền phức trên thế gian này mà to lớn hơn thế nữa....
- Vợ: (há hốc mồm...)
Hiến tinh trùng
Trong ngày khai trương ngân hàng tinh trùng của một bệnh viện phụ sản. Có rất nhiều người đàn ông đến để hiến tinh trùng, nhưng tự nhiên co một phụ nữ cũng xăm xăm đi vào nhưng bảo vệ bệnh viện chận lại.
Bảo vệ:
Ở đây là ngân hàng tinh trùng, chị làm gì có tinh trùng mà đòi vô đây.
Người phụ nữ chỉ tay vào miệng và nói: Ó...ó...ó...ứ
^^
Tin sớm !
2h30 sáng 3/11 tổ tuần tra cơ động của CATP Hà Nội đã bắt được một vụ đua thuyền trên phố Quang Trung, thu giữ hơn 20 phương tiện ghe thuyền gắn máy, trong đó có 5 ghe loại công suất lớn và 1 thuyền thúng kẹp ba lạng lách đánh võng cổ vũ ... tất cả những người tham gia đều không đội mũ bảo hiểm theo quy định và không xuất trình giấy tờ & ko có giấy phép lái phương tiện
Yêu và Cưới
Thuộc týp đàn ông nghiêm túc trong chuyện tình cảm nên sau vài tháng làm quen và cảm thấy không thể sống thiếu nàng, ngỏ lời:
- Mình cưới nhau em nhé?
Người yêu của tôi chớp mắt cảm động, mỉm cười hạnh phúc:
- Ôi, đó là mơ ước của em, nhưng...
Tôi rất ghét từ "nhưng", nhất là khi nó được nói ra bởi những người quan trọng trong những thời điểm quan trọng. Vì nó mà có đến tám lần tôi thất vọng khi đi xin việc, hơn chục lần khác bị từ chối lúc đi mượn tiền... Giờ đến lượt nàng, tại sao?
- Anh biết đó, ba mẹ em khó lắm, có thể là khó nhất thế giới luôn ấy!
Khó bao nhiêu cũng phải vượt qua! Tôi nghiến răng:
- Anh sẽ thuyết phục được...
Đúng là dù khá bầm dập nhưng tôi đã thuyết phục được ông bà nhạc tương lai. Mẹ nàng yêu cầu tôi bỏ thuốc lá, tôi lao đi mua ngay hai thùng kẹo ngậm. Ba nàng đề nghị tôi không uống rượu, tôi chuyển sang uống bia ngay tức khắc. Hai ông bà cùng không cho để râu, tôi vui vẻ sắm ngay máy cạo râu xịn nhất... Ngay cả chuyện tưởng chừng khó nhất là lời khuyên nên bỏ nghề công chức ra ngoài làm để tăng thu nhập và giảm bệnh lười biếng, tôi cũng gật đầu đồng ý ngay.
Sự cố gắng của tôi được đền đáp, cuối cùng gia đình nàng đã chấp nhận tôi làm con rể. Đó có lẽ là ngày đẹp nhất đời tôi, trời có vẻ xanh hơn, mây dường như trắng hẳn ra, đường phố bỗng vui đến lạ và ngay cả cái bảng "có chó dữ" treo trước cổng nhà nàng cũng thân thương vô cùng. Tôi nắm chặt tay nàng:
- Mình đi đăng ký kết hôn em nhé!
Nhưng... Ôi!, giá như từ đó biến mất trong từ điển và cuộc đời này không còn ai dùng đến nó. Ở phòng đăng ký kết hôn, cô nhân viên có nụ cười rất đẹp đã thông báo với chúng tôi một tin chẳng đẹp chút nào:
- Cách đây vài phút chúng tôi vừa nhận được một quy định mới về điều kiện đăng ký kết hôn. Chúng tôi cần kiểm tra anh vài thứ...
Tôi tái mặt khi nghe đến từ "kiểm tra", quả thật cơ thể tôi có vài thứ không được ổn cho lắm. Cô nhân viên trấn an:
- Sẽ đơn giản thôi, chúng tôi chỉ cần một vài số đo, như chiều dài... à không, chiều cao chẳng hạn. Anh cao bao nhiêu nhỉ?
- Một mét sáu - tôi thở phào, liếc nhìn người yêu mỉm cười...
Cô nhân viên gật đầu, hí hoáy ghi vào tờ khai rồi lôi từ hộc bàn ra thước dây, ngập ngừng:
- Anh... dang chân ra!
Cái gì? Tôi hốt hoảng co rúm người. Người yêu tôi động viên bằng cách nắm tay và đứng sát vào người tôi. Cô nhân viên có nụ cười rất xinh nghiêm mặt:
- Anh làm cái gì vậy? Tôi chỉ đo... bắp đùi của anh thôi mà!
Bắp đùi thì được, tôi đã bớt căng thẳng khi đo xong nhưng tiếp tục hồi hộp khi cô ta đem những số đo của tôi so vào một tấm bảng chi chít những con số. Người yêu tôi cũng nóng ruột, nàng nhỏ nhẹ:
- Thế nào... chị ơi, tụi em có được cưới nhau không ạ?
Thoáng suy tư trên khuôn mặt cô nhân viên làm tim tôi thắt lại, cô ta hạ giọng:
- Rất tiếc, chúng tôi không thể chứng nhận kết hôn vì anh đây chưa đủ điều kiện...
Tôi rên lên:
- Nhưng tại sao? Vì tôi quá thấp hay vì bắp đùi của tôi không đủ... săn à?
- Chiều cao thì ổn, còn bắp đùi tuy đủ săn nhưng hơi bé...
Lần này người yêu tôi hết chịu nổi, nàng hét lên:
- Thế thì làm sao? Tôi yêu anh ấy vì... thứ khác kia mà. Hay là bắp đùi bé thì không thể có con được?
Cô nhân viên ôn tồn:
- Chị bình tĩnh, đây là quy định. Có con được, nhưng những đứa con sẽ không đáp ứng được yêu cầu của quy định do ngành y tế vừa đề ra.
Đến lượt tôi hét lên:
- Con của tôi, mắc mớ gì tới ngành y tế?
- Sao lại không? Anh có biết bao nhiêu năm nay người ta cứ loay hoay mà vẫn chưa tìm ra cách nâng cao thể lực của đám trẻ. Trong khi đó đội tuyển bóng đá quốc gia mãi ì ạch bởi thể hình quá kém. Cho những người có bắp đùi như anh lấy vợ, đẻ con để lại tiếp tục sinh ra những cầu thủ như thế à!